Bàn ăn bày biện đầy đặn đủ loại bát đĩa tỉnh tế, mỗi món lại có một cấu trúc, hương vị riêng. An Nhiên cùng Ngô Minh Châu ngồi bên cạnh nhau, không đụng đũa món gì, chỉ một mực nhìn nhau, muốn hàn huyên tâm sự mà không biết bắt đầu từ chỗ nào.
“Được rồi, trước hết cứ ăn đi đã thì mới có sức nói chuyện.” Lê Hiền sốt ruột nâng đũa, gắp một miếng chim cút quay rất hấp dẫn đặt vào bát An Nhiên.
Không ngờ, Ngô Minh Châu lại điềm nhiên thò đũa vào gắp lấy miếng chim quay đó, bỏ vào miệng mình làm anh tức đến trợn mắt: “Tự mình gắp không được sao? Lại còn lấy trộm đồ ăn trong bát người khác là cái thể loại gì?”
‘Vỗn đĩ An Nhiên không thích ăn chim quay, xưa kia thường xuyên nhường cho Ngô.
Minh Châu ăn giúp nên đối với bọn họ việc này không tính là gì. Nhưng Ngô Minh Châu lại muốn chọc tức Lê Hiền nên không nói ra, chỉ thản nhiên đáp: “Bổn cung lấy công khai, trộm đâu mà trộm. Nhãn lực của nhà ngươi quá tệ!”
“Lại còn cãi..” Lê Hiền nhăn mặt, hừ một tiếng. “Không có chút nữ tính nào”
“Nữ tính à? Bổn cung không có, nhà ngươi có. Hai ta bổ sung cho nhau là quá vừa vặn!”
Lê Hiền lạnh cả sống lưng. Cảm thấy nếu cứ để Minh Châu lấn lướt như vậy thì thật mất mặt, anh liền đánh liều xích lại gần, đem khuôn mặt xinh đẹp trăm trận trăm thẳng tiến đến áp sát, bàn tay đưa lên cởi bớt cúc áo của chính mình, để lộ xương quai xanh gợi cảm.
Hơi thở thơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744745/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.