🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Gió lồng lộng không ngừng thổi, càng lên cao càng cuộn xoáy khác thường.

Biên giới tự nhiên ngoài biển là một cái mốc hoang đảo được đánh dấu mờ nhạt giữa muôn trùng khơi.

Trên bãi cát khô căn, những hòn đá được xếp theo quy luật nhất định. Ba cụm đá nhỏ xếp hàng ngang nối tiếp ba cụm đá dài rồi lại tiếp tục ba cụm đá nhỏ nữa. Ở cách đó không xa, tín hiệu S.O.S được vẽ xiên xẹo trên cát.

Cá Chép nằm sóng xoài trên bờ biển, thở dốc. Suốt cả buổi nó chạy đi chạy lại gom đá xếp theo hình mà Diệp Phong hướng dẫn, sau đó lại kiếm một cái que dài hơn cả người mình vẽ được mấy hình loằng ngoằng kia theo tay Diệp Phong chỉ, đến giờ vẫn chưa một hạt cơm, chưa một giọt nước nào vào.

bụng. Nó thực sự đã kiệt sức.

“Cố gắng cầm cự, sắp có người tới cứu chúng ta rồi” Diệp Phong tuy đau đớn toàn thân nhưng vẫn không ngừng an ủi thẵng bé.

Đứng giữa lằn ranh sinh tử, ý chí sống là vũ khí tối thượng, tuyệt đối không được để mất.

“Bố có đến không?” Cá Chép mơ màng nhìn trời, chưa bao giờ thấy trời mênh mông và tĩnh lặng đến thế.

Diệp Phong nhấc bàn tay lên, khẽ chạm vào bắp chân tròn lắn đang cháy nắng của thẳng bé, nói “Đến chứ. Tín hiệu cầu cứu S.O.S mà con vừa làm ra chính là để cầu cứu khi gặp nạn.

Tất cả các nước trên thế giới đều thống nhất dùng tín hiệu này. Cho nên dù là tàu thuyền của nước nào đi ngang qua cũng sẽ biết ở đây có người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744733/chuong-142.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.