Hoàn toàn không biết trận sóng gió xôn xao bên ngoài cánh cửa, An Nhiên vẫn ngay ngắn ngồi trên bộ sofa màu đen, tỉ mỉ quan sát văn phòng rộng rãi, ngập tràn ánh sáng chiếu rọi từ bên ngoài tường kính.
Không rõ lí do gì mà cô được người ta chuyển từ văn phòng có bộ sofa màu kem ấm áp sang đây. Nhìn tới nhìn tới, xung quanh bày biện rất hợp lí, không có lấy một đồ vật dư thừa. Bàn làm việc rất lớn, bằng gỗ gụ đen bóng, cực kì vững chãi. Bàn tiếp khách, tủ tài liệu, đồng hồ toàn bộ đều cùng một tông màu tối, nổi bật trên nền tường sạch sẽ.
So ra, văn phòng lúc trước giống phong cách của Ân Lãm hơn, có nơi lạnh lẽo này lại đầy rẫy hơi thở của Tống Thành. Điều đó làm cho An Nhiên có chút không thoải mái, không phải vì cô ghét bỏ phong cách của hẳn, mà ngược lại, cô lại thấy quen thuộc quá đỗi với phong cách này.
Không sao, An Nhiên tự nhủ, cô tới đây cũng đã xác định tinh thần từ trước. Cô cần gặp hẳn để hỏi chuyện của Cá Chép và Ngô Minh Châu cho rõ ràng.
“Mời cô dùng trà. Đây là trà thanh nhiệt loại tốt nhất được nhập khẩu từ Hymalaya.”
Một thư kí xinh đẹp mặc bộ vest trắng muốt mở cửa đi vào, mang theo lỉnh kỉnh một loạt đồ đạc khác nhau. Ngoài bộ tách uống trà cùng một bình trà thanh nhiệt tinh xảo còn có mấy đĩa trái cây sắp xếp đẹp mắt. Tiếp theo đó là laptop dùng để lên mạng đọc tin tức hoặc chơi trò chơi, kính 3D để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744728/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.