*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tống Thành quay người lấy cặp tài liệu từ trong cốp xe ra. Chợt mắt hẳn chú ý tới một thứ xinh đẹp đang nãm trong cốp. Bao nhiêu bực dọc của hắn lại vơi đi một phần.
Cẩn thận đem thứ đó cất vào cặp, sau đó hẳn mới đóng cốp xe, đi thẳng vào nhà.
Lúc đi ngang qua An Nhiên, hẳn liếc nhìn cô một cái, vừa đúng lúc cô cũng ngẩng lên.
Bắt được ánh mắt lạnh lẽo của Tống Thành, cô bất giác run rẩy, nghĩ liệu hẳn có bực quá mà tát cô một cái như lần trước hay không.
Dẫu biết là lần nào đấu với hắn cũng bị thua, nhưng cô không cách nào kiềm chế. Hễ hắn xuất hiện, cơ thể cô tự động phản ứng, máu huyết trong người bị kích động cũng rần rật chảy theo.
Thái độ sợ hãi vẫn cố làm ra cứng cỏi của An Nhiên khiến Tống Thành nghĩ đến một cảnh phim tài liệu hắn từng xem. Con mèo nhỏ đi lạc, bị đàn chó quây lại. Nó run lẩy bẩy, uốn cong lưng, xù hết đám lông để làm mình trông to hơn. Hai mắt tròn xoe trợn lên, không dám chớp mắt. Liên tưởng ấy khiến tâm tình hắn nguội bớt, không chấp nhặt cùng cô nữa. Hắn mà còn dọa thêm, chẳng khác nào tự coi mình là chó!
Tống Thành về phòng trước, An Nhiên chờ một lát cũng nối bước theo sau. Cô không muốn đứng nghe Vũ Như lải nhải về mức độ đắt tiền của bó hoa, lại càng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-danh-trao-cua-tong-tai/1744681/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.