Trong chiếc cũi màu trắng sữa, cậu bé đang say sưa ngủ, càng bước tới gần càng có thể nghe rõ tiếng thở đều đều của cậu bé.
Long Đình Đình nghĩ rằng ít nhất cô cũng có thể kiềm chế được cảm xúc của mình, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn và quen thuộc này, cuối cùng nước mắt đã rơi.
Cô mím chặt môi, không cho phép bản thân tạo ra tiếng động làm ảnh hưởng đến giấc ngủ của đứa trẻ.
Sáu tháng rồi! Hơn một trăm ngày đêm, từng phút từng giây, cô nhớ con khôn nguôi, nỗi khắc khoải nhớ nhung khi phải rời xa con của mình một cách bất đắc dĩ không phải ai cũng có thể trải qua, nhất là những bà mẹ mới sinh, bần cùng bất đắc dĩ họ mới bị chia cắt khỏi đứa trẻ của mình.
Long Đình Đình lau nước mắt và ngắm nhìn đứa bé một cách cẩn thận.
Cậu nhóc rõ ràng đã cao hơn trước, đường nét khuôn mặt cũng trở nên tinh tế hơn, đặc biệt là đôi lông mày giống ba nó, đẹp như tranh vẽ, rất ra dáng.
Đứa bé đang ngủ say bỗng trở mình, Long Đình Đình thấy vậy liền cẩn thận che lại tấm chăn nhỏ cho cậu bé. Và sau đó thì cô phát hiện ở dưới tấm ga trải giường một số đồ chơi trẻ em, bởi vì cậu nhóc còn nhỏ, chỉ chơi được những đồ vật nhỏ còn những đồ chơi tương đối cứng rắn sẽ không để cậu nhóc đụng vào, vì tránh chúng làm tổn thương làn da non nớt của em bé.
Vì vậy, đồ chơi trong lòng bàn tay cảm giác rất mềm mại, từng đường nét được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-chiem-doat/1705656/chuong-628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.