Lời này của Long Đình Đình ẩn chứa đến mấy hàm ý.
Thứ nhất, cô tuyên bố với người nhà họ Cốc rằng cô mới là người có thân phận chính thất. Trong mắt cô, Cốc Nhược Lâm cũng chỉ là một người thứ ba, là vợ lẽ!
Thứ hai, cô nhắc đến quy củ của nhà họ Mặc. Thiếp không bằng thê. Mặc kệ chuyện gì đều phải nghe chính thất là cô.
Thứ ba, người nhà họ Cốc muốn nhét Cốc Nhược Lâm vào nhà tổ nhà họ Mặc, hỏi Mặc Viên Bằng vô dụng, hỏi Mặc Diệu Dương cũng vô dụng. Có đồng ý hay không, vậy phải do Long Đình Đình cô gật đầu.
Sau lời đó, quả nhiên dáng vẻ kiêu căng ngạo mạn trên mặt mẹ Cốc tan đi không ít. Bà ta nghi ngờ liếc nhìn Mặc Viên Bằng.
Chỉ thấy ông cụ Mặc cụp mắt ngồi ở đó, không nhanh không chậm, không vội không vã, tự nhiên tự tại uống trà. Đối với lời của Long Đình Đình, không có phản bác, cũng không có tán thành.
Nhưng có câu, không nói lời nào chính là thừa nhận! Ông cụ dùng hành động của mình để thừa nhận lời nói của Long Đình Đình. Đồng thời cũng dùng im lặng để thay thế câu trả lời của mình, nói cho người của nhà họ Cốc biết, một ông già như ông không quyết định được những chuyện này!
Cùng lúc đó, Long Đình Đình cũng nhanh chóng nhận được ám chỉ từ chỗ Mặc Viên Bằng.
Cô mỉm cười với mẹ Cốc, sau đó lại giơ tay ra, nói tiếp: “Mời uống trà.” Rồi cầm lấy chén trà của mình, uống một ngụm nhỏ. Sau khi buông xuống, cô bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-chiem-doat/1705568/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.