“Cô nghỉ ngơi thật tốt nhé, hẹn gặp lại sau.” Trên mặt Tiêu Quân xuất hiện một nụ cười nhàn nhạt, sau khi nói xong, anh ta đứng dậy rời đi.
Mạc Ninh Thanh vội nhìn lên khi thấy người đàn ông đứng dậy.
Ái chà! Vóc người này! Đường cong này! Chiều cao này!
Aaaal Đây có phải là lợi ích được Chúa ban tặng sau khi bị đánh không?
“Khát, tôi khát... tôi khát quá!” Mạc Ninh Thanh không biết nói gì mới có thể giữ anh lại.
“Hở? Được thôi, cô đợi chút.” Thấy cô lại nói, Tiêu Quân đi rót cho cô một cốc nước.
Mạc Ninh Thanh đưa tay cầm lấy ly nước, sau đó đưa ly đến bên miệng cô, rồi ngẩng đầu uống cạn, ánh mắt từ đầu đến cuối không hề dời đi khỏi người Tiêu Quân.
Trong quá trình uống nước, một vạn câu hỏi hiện lên trong đầu cô.
Anh ta là ai? Có quan hệ gì với Đình Đình? Sẽ không phải là bạn trai của cô ấy chứ? Hay là chủ nhân của căn phòng này? Hay là một siêu sao điện ảnh truyền hình nào đó, hay là...
Tiêu Quân bị cô nhìn như vậy thì không thoải mái lắm, trong lòng anh càng chắc chắn rằng cô gái này nhất định là có vấn đề trong đầu. Nếu không con gái làm sao có thể nhìn một người đàn ông bằng ánh mắt táo bạo như vậy được.
“Muốn nữa.” Mạc Ninh Thanh đưa chiếc cốc rỗng qua.
Tiêu Quân khẽ nhíu mày, trong lòng thâm nói, cô có thể uống được đến mức này sao? Kiếp trước có phải là chết khát không?
Một cốc, hai cốc, ba cốc... trong vô thức, Mạc Ninh Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-chiem-doat/1705215/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.