Sự kiên trì của Sở Huệ Nhu thật sự bị dùng hết, cô ta tức giận cầm theo các loại sản phẩm chăm sóc ném xuống đất, ánh mắt dữ tợn nói: “Cô còn thật sự tưởng tôi muốn đến à? Nếu không phải là dì tôi cảm thấy anh ta đáng thương, tôi mới chẳng thèm làm chân chạy này đâu. Đồ đều ở đây, người thì tôi còn chưa gặp, nói giống như tôi thật lòng muốn gặp anh ta vậy. Một kẻ thiểu năng." Sở Huệ Nhu nhớ tới lúc gặp phải ở nhà hàng lần trước mà trong lòng vẫn còn sợ hãi. Chỉ tiếc lúc đó Mặc Diệu Dương ở đấy, bằng không cô ta nhất định sẽ cho Mặc Diệu Phong mất mặt.
Cô ta vốn không muốn đến nhưng lại không dám không nghe theo lời Quan Chi Thu nói, đành phải ngoan ngoãn mang theo đồ đã được dì chọn, đi tới Thủy Mặc. Sau khi ném đồ xuống, Sở Huệ Nhu quay người rời đi.
"Sở Huệ Nhu, cô đứng lại đấy cho tôi." An Đình Đình nhíu mày, trong mắt lộ ra sự thù hận.
Sở Huệ Nhu bị dọa, cô ta dừng lại, lúc vừa xoay người thì bị một tát đánh xuống.
"Đồ đê tiện! Cô dám đánh tôi à?" Sở Huệ Nhu sửng sốt mất mấy giây mới phản ứng được.
An Đình Đình lạnh lùng nói: "Đánh cô là còn nhẹ đấy, lần sau giữ miệng sạch sẽ một chút cho tôi. Anh Phong không phải là kẻ thiểu năng!"
"Đồ đê tiện, cô lại dám đánh tôi! Tôi liều mạng với cô." Sở Huệ Nhu vốn chẳng phải là người hiền lành gì, lần này bị người ta giơ tay tát, cô ta làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bi-chiem-doat/1705170/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.