Edit: Hạ đỏ
Beta: Phong Vũ
Trước đây mỗi lần nhắc tới hai chữ kết hôn này cũng vậy, khuôn mặt Thang Á Nam đều bình thản, giọng điệu thì giống như đang nói về thời tiết.
Trịnh Thất Muội cảm thấy không cách nào hiểu được.
Anh ta đã từng mấy lần nói đến chuyện kết hôn với cô nhỉ?
Ba hay bốn? Bốn lần hả? Trịnh Thất Muội không rõ. Mà bất kể mấy lần đi nữa, vấn đề căn nguyên là ——
“Thang Á Nam. Anh đã nói sẽ thả tôi đi mà.”
Khẽ cúi đầu, hô hấp còn chút nặng nề, chóp mũi từng cơn nóng ráp do di chứng cảm mạo.
Lời anh ta nói ngày hôm qua còn văng vẳng bên tai, anh ta nói anh ta sẽ đưa cô về, hiện tại anh ta đổi ý sao?
“Đúng là tôi đã nói.” Thang Á Nam không phủ nhận, sắc mặt phẳng lặng như mới gặp lần đầu: “Bây giờ tình hình thay đổi.”
“Cái gì thay đổi?” Trịnh Thất Muội quả thực không thể tin, cô lại tin anh ta: “Anh, tên khốn kiếp này, căn bản anh không định thả tôi đi đúng không?”
Trầm mặc, Thang Á Nam nhìn gương mặt cô vì phẫn nộ mà hai má đỏ ửng.
“Tôi thật sự muốn thả em đi.” Thang Á Nam không phủ nhận, nhếch góc miệng, anh ta thản nhiên nói: “Nhưng sau đó tôi phát hiện là không thể. Tôi không có cách nào thả em đi.”
. . . . . . Ý gì đây? Trịnh Thất Muội ngơ ngác nhìn anh ta, thần sắc có chút mê muội.
“Em hiểu không?” Thang Á
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990749/chuong-294.html