Edit: Wynnie
Beta: Iris & Phong Vũ
Trịnh Thất Muội, mày đang làm gì vậy?
Tay nắm trên cánh cửa đột nhiên chần chừ một chút, thân thể giống như bị đóng đinh không động đậy được.
Trịnh Thất Muội, mày đang làm gì vậy? Mày đang quan tâm người đã cường bạo mày, khi dễ mày, nhốt mày, biến mày trở thành một món đồ chơi sao. Sao mày lại có thể như vậy?
Đi, chạy nhanh đi. Mở cửa ra, gió ùa đến từng cơn từng cơn lạnh lẽo. Mùa đông ở Bắc Đô, sao lại lạnh như vậy chứ?
Chân bước ra bên ngoài, một bước, hai bước, ba bước, bước thẳng đến cổng biệt thự, thật sự không có ai đuổi theo cô. Bên ngoài biệt thự là một hoa viên, lại đi về phía trước, qua cửa sắt chính là đường cái.
Trịnh Thất Muội liều mạng chạy về phía trước, nhưng khi thân thể sắp chạm đến cánh cửa thì ngừng lại. Cắn răng oán hận, xoay bước, cô lại chạy vào trong biệt thự.
Người bên trong, không ngờ cô sẽ đột nhiên trở lại, mấy người đàn ông ngồi trong phòng khách đều nhìn cô, không biết cô muốn gì.
Trịnh Thất Muội vọt tới đứng trước mặt một người đứng trong đó, đôi mắt trong như nước mở thật to: “Anh ta đâu rồi? Anh ta đang ở đâu?”
Ai? Mấy người đàn ông ngơ ngác nhìn nhau, không biết người cô muốn hỏi là ai.
“Thang Á Nam.” Trịnh Thất Muội hận đến không chịu nỗi: “Anh ta ở đâu?”
Không ai trả lời câu hỏi của cô, vài người khi nghe đến lời của cô liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990700/chuong-271.html