Edit: Vương Thu Phi
Beta: Phong Vũ
Câu nói kế tiếp đột nhiên không nói nên lời, cho dù là đối mặt với chị em tốt nhất của mình, cô cũng không biết phải mở miệng thế nào, bản thân bị một người đàn ông cường bạo. Giam cầm, trói buộc.
Lại càng không muốn nói, mình còn bị anh ta bỏ thuốc, giống như kỹ nữ ở dưới thân anh ta cầu hoan. Thật sự là rất nhục nhã.
Hai người là chị em tốt nhiều năm, cô không cần nói rõ ràng. Tả Phán Tình cũng hiểu được ý của cô, vẻ mặt biến đổi mấy lần. Căm tức nhìn Thang Á Nam, trong mắt có vài phần khinh bỉ.
“Quả nhiên là chủ nào tớ đấy. Dùng thủ đoạn hạ lưu như vậy đối phó với một người phụ nữ, còn bản lĩnh cái quái gì?”
Trong mắt Thang Á Nam bắt đầu nổi bão. Nhưng không đợi anh ta phát tác. Một giọng nói nhàn nhạt khác cất lên, làm ba người đồng thời chấn động.
“Em nói như vậy, thật sự khiến anh đau lòng đó.”
Không biết khi nào thì Hiên Viên Diêu đã đứng ở cạnh bàn, trên tay bưng một cái khay, bên trên đặt một ly cà phê. Trên mặt mang theo một tia nghiền ngẫm, cầm ly cà phê đặt trước mặt Trịnh Thất Muội.
Anh ta để khay xuống, ngồi xuống bên cạnh Tả Phán Tình.
Ghế của quán cà phê này là loại ghế sô pha hai người ngồi. Đối diện với chỗ Trịnh Thất Muội và Thang Á Nam, một bên là cửa kính, Tả Phán Tình không thể không dồn cơ thể mình vào trong,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990692/chuong-267.html