Edit: Iris
Beta: Wynnie & Phong Vũ
Hai người bảo vệ lùi sang một bên, để Ôn Tuyết Kiều tiến lên, vỗ vỗ mặt Tả Phán Tình. Phát hiện cô không có động tĩnh gì, sau đó lại đứng lên, trong mắt hiện lên sự tính toán.
“Đem cô ta đi. Chú ý một chút, đừng để lại dấu vết.”
“Dạ.” Hai bảo vệ mang Tả Phán Tình rời đi, Ôn Tuyết Kiều thở phào, mặc áo khoác của Tả Phán Tình vào, nhìn thấy trên bàn còn có túi xách của Tả Phán Tình bèn trực tiếp đeo lên vai rồi rời khỏi đó.
Ra cửa siêu thị, Ôn Tuyết Kiều cúi đầu, khóe mắt sáng lên quả nhiên nhìn thấy có người đang theo phía sau.
Mỉm cười, bà ta bình thản ung dung gọi taxi, nói địa chỉ nhà Tả Phán Tình. Tới nơi, bà ta xuống xe, lên lầu.
Hôm nay tâm trạng Cố Học Văn có chút không yên, sự việc đã qua nhiều ngày mà một chút tin tức của Ôn Tuyết Kiều cũng không có. Ở ngoài mặt, anh vẫn tỏ ra mình bình tĩnh. Nhưng trong lòng lại không thể nào bình tĩnh được.
Nhất là hôm nay, anh cứ luôn có cảm giác đứng ngồi không yên. Đang định gọi điên cho Tả Phán Tình, thì lại nhận được tin nhắn của cô.
“Về nhà ăn cơm không? Em có một kinh hỉ dành cho anh.”
Nháy mắt ánh mắt anh trở nên nhu hòa. Có nên về nhà không? Vấn đề là sự việc chưa được giải quyết, nghĩ nghĩ một hồi, anh trả lời: “Được. Anh sẽ chờ kinh hỉ của em.”
Thở dài, thật ra anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990568/chuong-205.html