Edit: Iris
Beta: Winnie & Phong Vũ
Xoay người, không biết từ khi nào thì Cố Học Văn đã đi ra, bên hông chỉ quấn độc một cái khăn tắm, nhìn vẻ mặt tràn đầy bất mãn của cô.
“Đã nói không được uống sữa lạnh rồi mà. Lại uống nữa hả?”
“Đưa đây cho tôi.” Tả Phán Tình đưa tay đoạt lại: “Tôi bị muộn giờ làm rồi đó.”
“Em ra kia ngồi đi đã.” Cố Học Văn không đưa cho cô mà cầm sữa rót ra nồi: “Chút nữa anh đưa em đi.”
“Không cần.” Chờ anh đưa cô đi á? Cô không bị muộn mới là lạ ý.
Tả Phán Tình muốn lấy lại hộp sữa thì Cố Học Văn lại nhẹ nhàng đẩy cô ra.
“Em đi ra ngoài đi, anh đã nói là chờ một chút mà.”
“Anh ——”
Tả Phán Tình buồn bực, thấy vẫn còn chút thời gian, đành bất đắc dĩ ngồi xuống.
Động tác của Cố Học Văn rất nhanh, cũng giống như lần trước, đun nóng sữa xong lại làm cho cô một cái sandwich.
“Ăn luôn đi rồi đi làm.”
“Tôi đến muộn mất thôi.” Tả Phán Tình nhỏ giọng nói thầm. Thật ra thời gian còn sớm, nhưng hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm đó.
“Anh nói rồi, anh sẽ đưa em đi.” Cố Học Văn lại ấn bả vai của cô không cho đứng dậy, chỉ nói hai từ mệnh lệnh đơn giản: “Ăn đi.”
Nhìn cô không tình nguyện giải quyết miếng sandwich, Cố Học Văn lại vào phòng.
Tả Phán Tình dùng tốc độ nhanh nhất giải quyết xong bữa sáng, lại cầm lấy túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990396/chuong-123.html