Edit & Beta : Phong Vũ
Mi tâm lạnh lùng nhíu lại, anh ta cất bước tới trước mặt nhìn Phán Tình: “Cô nghe lén tôi nói chuyện điện thoại?”
“Tôi không có.” Tả Phán Tình chỉ chỉ toilet phía sau: “Anh nói lớn tiếng như vậy, tôi không muốn nghe cũng khó.”
Cố Học Võ nhìn chằm chằm mặt cô, trên người tản ra khí lạnh làm Tả Phán Tình rụt cổ lại, lui người về phía sau từng bước từng bước một. Tay lại đột nhiên bị anh ta bắt lấy.
“Chuyện vừa rồi, một chữ cũng không được nói ra.”
Nói cái gì? Tả Phán Tình còn chưa hiểu mô tê ất giáp gì thì trên lưng lại đột nhiên có thêm ra một đôi tay to, còn cổ tay thì được thả lỏng. Cố Học Văn đang đứng ở phía sau cô.
“Anh hai à.” Cố Học Văn ôm lấy thắt lưng Tả Phán Tình, ánh mắt vẫn không rời khỏi mặt Cố Học Võ: “Anh làm gì vậy? Vợ của em, em tự quản được.”
Sắc mặt Cố Học Võ thoắt cái thay đổi, nhìn chằm chằm về phía sau Cố Học Văn một lúc lâu, cuối cùng cũng hừ một tiếng: “Biết quản là tốt rồi.”
Ánh mắt lướt qua người Phán Tình mang đầy vẻ bực dọc và chán ghét, xoay người rất nhanh đi vào khu ghế. Tả Phán Tình nhẹ nhàng thở ra, vừa rồi cô thật sự bị Cố Học Võ dọa hết hồn.
“Tả Phán Tình.” Vẻ mặt Cố Học Văn có chút âm trầm, bàn tay trên lưng cô siết thật chặt: “Cái tật hay nghe lén này của em có thể sửa lại được không?”
“Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990314/chuong-82.html