Edit: Na
Beta: Phong Vũ
Cố Học Văn im lặng, Trần Tĩnh Như lại làm bộ muốn khóc tiếp: “Học Mai đã không nghe lời mẹ, con bây giờ cũng vậy, các con từng đứa đều muốn chọc mẹ tức chết mới được sao.”
“Được rồi. Con không đi nữa.” Cố Học Văn nhìn mẹ mình với ánh mắt cầu xin: “Con chỉ đồng ý lần này thôi, lần sau mẹ đừng lấy lí do này nữa.”
“Được được, chỉ lần này thôi.” Nhìn con trai dù không tình nguyện nhưng vẫn chịu ở lại Trần Tĩnh Như mới nhẹ nhàng thở ra. Lau khô nước mắt, bà kéo con trai ngồi xuống cạnh mình: “Mẹ cũng chỉ muốn có một người chăm sóc cho con thôi. Con xem con này, chỉ có một mình không ai chăm sóc nên gầy thế này đây.”
“Con không sao.” Ít nhất đối với anh, cuộc sống trước mắt như vậy là tốt lắm rồi.
Làm sao mà có thể không sao được? Trần Tĩnh Như cũng không đáp lại, chỉ than nhẹ một tiếng: “Mẹ chẳng cầu mong gì, chỉ mong con nhanh chóng kết hôn, sống yên ổn, sinh ẹ một đứa cháu trai bụ bẫm.”
“Mẹ…” Cố Học Văn thật sự không muốn nghe chuyện này nữa: “Mẹ đừng nói nữa được không? Chút nữa con sẽ gặp, chỉ cần cô gái đó đồng ý, con lập tức kết hôn là được chứ gì?”
“Được được được. Đây là con nói đấy nhé, người ta mà đồng ý là lập tức kết hôn. Lại đây mẹ cho con xem ảnh cô gái đó, mẹ để trong túi xách.”
Trần Tĩnh Như cúi đầu tìm ảnh trong túi, Cố Học Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990199/chuong-26.html