Edit: Wynnie
Beta: Phong Vũ
Giọng nói Cố Học Văn rất lạnh lùng , thân thể vẫn duy trì tư thế bất động như trước, hai chân vẫn gác lên nhau một cách tao nhã, anh nhướn mày nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng.Tả Phán Tình không hề động đậy, cánh tay giơ thẳng, cô quyết tâm đòi lại đồ đạc của mình.
Chiến đấu trong im lặng. Bàn tay Tả Phán Tình bất giác nắm rồi lại buông, buông rồi lại nắm. Cuối cùng oán hận ngồi xuống, kéo hộp cơm đến trước mặt.
“Ăn thì ăn. Tôi vui lòng tiết kiệm tiền cơm một bữa.”
Tốc độ ăn cơm của cô rất nhanh, cũng bởi vì cô thật sự đói bụng. Hai ba đũa đã giải quyết hơn phân nữa, sau đó buông đũa xuống,lau miệng qua loa hai cái.
“Tôi ăn no rồi, đem đồ đạc trả lại cho tôi.”
Cố Học Văn gõ gõ lên bàn: “Chưa xong.”
“Tôi ăn no rồi.” Tả Phán Tình cho rằng anh ta cố ý chỉnh mình, lại chìa tay ra: “Anh rốt cuộc muốn thế nào?”
“Không muốn gì cả.” Cố Học Văn nhìn lướt qua hộp cơm trên bàn: “Lãng phí thức ăn thật đáng xấu hổ.”
Ngực Tả Phán Tình phập phồng kịch liệt. Cơn giận của cô một lần nữa lại nổi lên. Đập thật mạnh lên bàn một cái, hộp cơm bởi vì động tác của cô mà thoáng rung lên.
“Anh. Nói cho tôi biết tên của anh. Tôi mà không đi kiện ạnh thì tôi không mang họ Tả.”
Tư thế Cố Học Văn vẫn không thay đổi, nhìn khuôn mặt cô bởi vì tức giận mà đỏ bừng, đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di/2990195/chuong-24.html