“Trịnh Thất Muội.” Thang Á Nam nhìn thấy cô cùng người đàn ông khác đứng gần nhau thì trong mắt hiện lên sự tức giận: “Lại đây.”
Giọng nói đè thấp để lộ rõ sự tức giận của anh. Trịnh Thất Muội biết anh tứcgiận, nhưng vẫn không muốn nghe lời anh: “Tôi quyết định tìm người chakhác cho Tiểu Niệm, Quan Lực là sự lựa chọn không tồi. Nếu anh đồng ýthì có thể chúc phúc cho tôi, không muốn thì đi đi.”
Cha TiểuNiệm? Chúc phúc? Thang Á Nam cất bước tiến lên, vung một quyền vào mặtQuan Lực. Anh đánh rất mạnh, vung đấm một cái cả người Quan Lực đã bayra ngoài, va vào lan can ven đường. Khóe miệng chảy máu.
“Thang Á Nam.” Trịnh Thất Muội không nghĩ anh lại động thủ: “Anh, anh dựa vàocái gì đánh người? Anh có cần dã man như vậy không?”
Vừa đến liền đánh người, đúng là tác phong của đầu gấu. Anh nghĩ anh là ai chứ? Côcòn đang tức giận, anh lại vào lúc này vươn tay ra, ôm cô vào lòng, côbị vây chặt trong vòng tay anh, gần như bị anh bắt cóc về xe. Trịnh Thất Muội bắt đầu căng thẳng. Tiểu Niệm tuy rằng cai sữa nhưng vẫn cần côchăm sóc. Thang Á Nam muốn làm gì chứ?
“Buông ra, anh có nghe không?”
Thang Á Nam không để ý, mạnh mẽ nhét Trịnh Thất Muội lên xe, rồi cũng nhanh chóng lên xe, rời đi.
“Thang Á Nam.” Trịnh Thất Muội tức giận, cô đập cửa xe, muốn Thang Á Nam thảmình đi. Nhưng sắc mặt anh rất khó coi. Khuôn mặt lạnh lẽo như băngtuyết tháng mười hai.
Trịnh Thất Muội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259283/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.