“Tâm Uyển.” TrầmThành nhìn tạo hình của cô, khóe môi cong lên: “Ma cà rồng lại còn thêmphù thủy. Em muốn hù bọn họ sợ hay sao vậy?”
“Thế này có là gì?” Kiều Tâm Uyển trừng mắt nhìn: “Anh thấy mấy người bọn họ sẽ bị chúng ta dọa sao?”
“Không biết.” Trầm Thành cười, nhìn Kiều Tâm Uyển: “Anh nghĩ bọn họ sẽ cảm thấy sao lại có phù thủy xinh đẹp như vậy.”
Kiều Tâm Uyển đỏ mặt, bảy ngày này, thái độ Trầm Thành đối với cô thân mậtkhông ít, cô vô tình khiến anh hiểu lầm, chẳng qua là anh mới vừa bị tai nạn, nên cô muốn anh chuyên tâm dưỡng thương. Nhưng bây giờ xem ra…
“Đi thôi.” Dường như biết cô đang nghĩ gì. Trầm Thành kéo tay cô: “Chúng ta đi tới buổi tiệc đi. Anh háo hức muốn cho bọn họ thấy tạo hình ma càrồng này lắm rồi.”
Kiều Tâm Uyển nhìn cái áo choàng lớn màu đen trên người anh, khóe môi cong lên: “Uhm, em cũng rất mong đợi.”
Hai người cùng đi tới nơi tổ chức tiệc. Người bên trong hóa trang thành đủkiểu, chẳng thể nào nhận ra ai là ai. Có một người lúc này tiến lên,nhìn Trầm Thành: “Vampire? Cái này cũng không phù hợp với cậu.”
Kiều Tâm Uyển nhìn Tống Thần Vân, đưa mắt nhìn từ trên xuống dưới: “Anh đây là đang hóa trang thành ai vậy?”
“Cô mà cũng nhìn không ra?” Tống Thần Vân vỗ ngực, ý nói Kiều Tâm Uyển không có kiến thức: “Bạch Ngọc Đường đó.”
Phụt. Kiều Tâm Uyển thiếu chút nữa là phì cười, nhìn Tống Thần Vân một thânbạch y, trong đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259232/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.