Kiều Tâm Uyển ngồi ởtrong phòng làm việc, nhìn tài liệu trước mắt mà một chữ cũng không đọcnổi. Trương Hành Trường nói gần đây chính sách trong lĩnh vực ngân hàngthay đổi quá nhanh nên tạm thời không thể cho vay. Kiều Tâm Uyển đóngtài liệu lại, có chút buồn bực đứng lên nhìn ra ngoài cửa sổ.
Longhĩ vì tiền, đối với cô mà nói, đây đúng là lần đầu tiên. Trong lòng có chút buồn bực, cô nhìn một đống người đã gọi trong danh bạ điện thoạimà chẳng có một chút kết quả. Chẳng lẽ cô thật sự phải đi cầu xin TrầmThành sao?
Không được. Tuyệt đối không được. Nếu không được thìcũng chỉ còn một cách. Cô xoay người đang muốn gọi điện thoại thì cóngười đột nhiên xuất hiện ở cửa văn phòng khiến cô giật mình.
“Sao anh vào được đây?” Cô nhìn phía sau lưng anh ta mà không thấy thư kýTrần đâu. Kiều Tâm Uyển nhíu máy, có vài phần khó chịu: “Phép lịch sựcủa anh thực sự không được tốt cho lắm nhỉ.”
“Tôi có gõ cửa.” Quyền Chính Hạo chỉ chỉ cửa, nhún vai: “Nhưng, cô không nghe thấy.”
Kiều Tâm Uyển đi đến bàn làm việc ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt Quyền Chính Hạo: “Có việc gì?”
“Uhm.” Quyền Chính Hạo gật đầu, ngồi xuống ghế đối diện cô, ánh mắt đảo quangười Kiều Tâm Uyển. Quần áo phù hợp làm tôn lên cơ thể duyên dáng cóthần của cô. Kết hợp với kiểu trang điểm nhẹ nhàng, đơn giản lại làm cho ngũ quan của cô nhìn càng thêm hài hòa, hấp dẫn. Trong mắt anh ta hiệnlên một tia tán thưởng: “Hôm nay nhìn cô rất đẹp.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259194/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.