Cố Học Võ không nóigì chỉ nhìn cô và con gái vô cùng quấn quýt, con bé cũng là con anhnhưng anh ôm thì khóc còn với Kiều Tâm Uyển lại quấn quýt như vậy. Sựtrái ngược rất lớn này khiến lòng anh thấy rất không chấp nhận được.
Anh không đi, Kiều Tâm Uyển cũng không quan tâm. Còn tiếp tục tranh ầm ĩvới Cố Học Võ chỉ làm lãng phí sức lực của cô. Dù sao anh cũng chỉ làmuốn có con gái, chỉ cần cô không để ý tới anh thì xem anh có thể làm gì cô? Ôm con gái về phòng, trước khi Cố Học Võ vào cửa, cô nhanh chóngđóng cửa rồi khóa ngay lại.
“Nhất định không cho anh vào.” Tronglòng cô hiểu hành động này hết sức trẻ con, nhưng cô không muốn để anhnhìn thấy cảnh cô cho con gái bú.
Cho con gái bú xong, nhìn BốiNhi thỏa mãn ngáp một cái, dáng vẻ như muốn ngủ, trong lòng cô lại bậtcười, con bé này hết ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn. Nếu như ai cũng có thểsống đơn giản như lúc thơ bé vậy thì tốt biết bao. Ôm con gái vào phòngbên cạnh giao cho dì Chu trông coi. Không có tâm tư nghĩ đến việc Cố Học Võ đã biến mất, cô muốn nghĩ một chút, kế tiếp phải làm sao.
ĐỗLợi Tân bảo tối nay mời mọi người ăn cơm bàn chuyện tiền vốn, cô biếttrong ngành giải trí mới nổi của thành phố nếu đầu tư càng lớn thì lợiích càng cao. Nếu thực sự có thể khiến người ta hùn vốn vào thì ảnhhưởng đối với Đỗ Lợi Lân là rất lớn. Nếu anh ta đồng ý thì bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259184/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.