Là ở đâu nhỉ?
Trước kia không để ý đến Kiều Tâm Uyển nên anh chưa từng nghĩ đến cảm nhậncủa cô đương nhiên cũng sẽ không nhớ cô ngày trước có dáng vẻ thế nào.Tất cả ấn tượng cũng chỉ là một hình ảnh mơ hồ mà thôi. Ký ức đan xen,hơi hỗn loạn khiến anh nhất thời nghĩ không ra rốt cuộc là đã thấy dángvẻ này của Kiều Tâm Uyển ở đâu, nhưng anh có cảm giác đây không phải làlần đầu tiên.
Chẳng qua lúc này, chứng kiến sự thương cảm, bấtđắc dĩ và có lẽ còn có rất nhiều u sầu trên mặt Kiều Tâm Uyển, anh độtnhiên hơi không muốn nhìn thấy cô như vậy. Thà rằng cô cứ như ban nãy,một Kiều Tâm Uyển tức giận bừng bừng, mắng chửi anh dường như còn đángyêu hơn một chút.
Từ đáng yêu này tuyệt đối không thích hợp vớiKiều Tâm Uyển nhưng cái kiểu cô vừa rồi tranh cãi với anh lại thực sựkhiến anh cảm thấy cô dường như cũng rất dễ thương. Rất nhiều tình cảnhtừ sau khi cô sinh con gái lướt qua đầu anh. Một ý nghĩ bỗng nhiên nảysinh trong lòng, anh kìm lòng không được mà cúi người, ôm lấy cổ cô, hôn lên môi cô. . . . . .
Nụ hôn này rất nhẹ, rất dịu dàng, khôngchen lẫn dục vọng, chỉ là trong khoảnh khắc, anh muốn an ủi cô, khôngmuốn để cô tuyệt vọng như thế. Có điều hôn được một lúc thì tính chất an ủi ban đầu cũng dần thay đổi. Người đàn ông bình thường nào lại có thểtay ôm cô gái xinh đẹp vào lòng mà tâm vẫn không loạn, nếu làm được nhưthế thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259180/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.