Tại tiệm ăn Trung Quốc 24 giờ. 
Nơi này có cháo, có sữa đậu nành, dạ dày Cố Học Võ đau đến không chịu được. Trước kia làm việc đều rất liều mạng, thường xuyên ba bữa quên ăn làbình thường cho nên anh thường xuyên đau dạ dày. Sau khi về Bắc Đô, Uông Tú Nga rảnh rỗi sẽ gọi điện thoại nhắc anh ăn cơm nên đã nhiều ngày rồi anh không bị đau nữa. Đã qua giờ ăn tối nên người không đông lắm. Người bán hàng dùng tốc độ nhanh nhất mang cháo lên cho Cố Học Võ. 
Anh cầm lấy thìa* đang định ăn thì dạ dày lại đau. Cảm giác khó chịu này làm cho mi tâm anh vì đau mà nhíu chặt lại. 
(* Nguyên văn là “đũa”: vì người Trung Quốc ăn cháo thường ăn cháo trắngvà lấy đũa gắp thêm thức ăn vào, nhưng Iris đổi thành thìa để hợp vớivăn phong người Việt Nam các bạn nhé ^^) 
Trong người khó chịu làm cho động tác Cố Học Võ có chút chậm chạp. 
“Cố Học Võ?” Lúc này một giọng nói vang lên. Anh ngẩng đầu nhìn người tới, là Lý Lam. Mi tâm của cô có vài phần lo lắng. 
“Anh không sao chứ? Không được khỏe sao?” 
Vừa rồi lúc đi vào đã nhìn thấy sắc mặt của anh không tốt lắm. Lúc này đếngần nhìn, càng chứng minh phán đoán của cô ta là đúng, nhìn thấy độngtác tay Cố Học Võ xoa xoa bụng, trong mắt cô ta có vài phần hiểu rõ. 
“Dạ dày anh khó chịu?” 
“Tôi không sao.” Cố Học Võ áp chế cơn đau bụng kia, Cố Học Võ nhìn Lý Lam không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-bat-dac-di-phan-2/3259169/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.