Tại tầng thượng công ty KA.
Sau khi nhận điện thoại của bà Doãn Ánh Lan, Vũ Thần lại trở về vớikhuôn mặt lạnh lùng. Anh trở lại chiếc ghế xoay, anh vô cùng mệt mỏi nên đã ngồi dựa hẳn vào thành ghế. Đã mấy ngày nay anh không hề chợp mắt,vừa đi khảo sát thực tế ở thành phố N trở về là anh lại không ngừng làmviệc, anh xử lí hết những đống tài liệu này đến đống tài liệu khác, sốtài liệu cần anh phải xem, phê duyệt nhiều tới mức nếu là con người bình thường chắc đã phải nhập viện.
Dựa đầu vào thành ghế, anh bóp chán thư giản, đôi chân mày rậm của anhnhăn tít lại nhìn những khung ảnh gia đình mà lòng chợt đau nhói nhớ vềnhững hồi ức đau thương năm ấy.
“Pằng, pằng, pằng, pằng...”
Những tiếng súng vang lên liên tiếp, tên bắt cóc đầu xỏ điên cuồng nhả đạn vào những cảnh sát.
Đúng lúc một viên đạn lạc bay tới chỗmột cô bé vừa được giải thoát khỏi tay của tên bắt cóc thì Vũ Thần đãkịp lao ra đẩy cô bé khỏi hướng bay của viên đạn. Chả biết cô bé đangnghĩ gì mà bản thân cô bé không màng chuyện xung quanh, thậm chí cònkhông biết mình đang gặp nguy hiểm. Viên đạn sượt qua thắt lưng của VũThần và cả hai ngã trên mặt đất, cô bé òa khóc.
Ông Vũ Phan đúng lúc ấy hốt hoảng chạyxuống xe, thoát khỏi phạm vi cảnh sát khống chế, ông bà lao tới bên VũThần. Và rồi “pằng, pằng”, hai viên đạn cuối cùng của khẩu súng trên tay tên bắt cóc đầu xỏ dời khỏi nòng súng bay tới sau lưng ông. Ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-ay-khong-phai-em/34824/chuong-3-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.