"Vị ký giả này, xin hỏi còn có ý kiến gì khác không?", Phong Trác Nhiên tuy đang cười nhưng ánh sáng biến chuyển nơi đáy mắt vô cùng sắc bén khiến cho người ta không rét mà run. Mà tên ký giả phách lối vừa rồi, thấy tình huống như thế liền lập tức cúi đầu, biến mất ở trong đám người. Phong Trác Nhiên nhìn một vòng chung quanh hội trường, bàn tay vẫn thân mật đặt lên vai Tô Lưu Cảnh, nói: "Đã như vậy, xin cám ơn mọi người đã có mặt ở đây chứng kiến nghi lễ đính hôn của tôi và Suzzy!" Dứt lời, Phong Trác Nhiên liền nhấc tay lên ra hiệu, buổi họp báo chính thức chấm dứt. Sau đó, đèn ở đại sảnh vụt tắt, cả hội trường chìm trong bóng tối, rồi đột nhiên một chiếc đèn chùm bằng pha lê khổng lồ từ trên trần nhà chậm rãi hạ xuống, ánh đèn sáng chói lấp lánh, tiếp theo đó là năm cái đèn nhỏ trong góc cũng sáng bừng lên tạo ra một khung cảnh mộng ảo mà tráng lệ. Ngay lúc này, mười mấy cô gái mặc sườn xám truyền thống của Trung Quốc cùng nhau đi tới kéo các rèm cửa sổ trong đại sảnh ra. Rèm cửa vừa nhè nhẹ kéo ra, cả hội trường rộng lớn lập tức ngập tràn trong cảnh sắc lãng mạng như Thiên đường, phải có đến hơn trăm đóa hồng xen kẽ với bách hợp trắng được vận chuyển bằng máy bay từ Pháp về chỉ để trang trí cho buổi lễ đính hôn này. Khăn trải bàn màu hồng lập tức được phủ lên mặt bàn trông chẳng khác nào những cánh bướm nở rộ, từng giỏ hoa hồng trắng nối tiếp được đưa lên, tiếp đó là những giá nến bằng thủy tinh trong suốt, thắp lên những ánh sáng lung linh huyền ảo, đẹp vô cùng. Tất nhiên không thể thiếu được những chùm bong bóng trắng hồng xen kẽ được tạo hình trái tim lãng mạn khiến cho cả hội trường càng thêm mỹ lệ, rực rỡ, nhưng không lộ vẻ tục khí, hiển nhiên là đã qua tay của nhà thiết kế chuyên nghiệp. Cùng lúc đó, tấm màn màu hồng từ từ kéo lên, ngay lập tức một dàn nhạc hơn năm mươi người hiện ra trước mắt. Chỉ thấy chiếc gậy chỉ huy nhẹ nhàng vung lên, ngay sau đó một khúc nhạc trầm bổng du dương được tấu lên. Nghi thức vừa long trọng lại hoa lệ như thế khiến cho người ta thầm tặc lưỡi ca thán, ngay cả Tô Lưu Cảnh cũng phải giật mình thảng thốt. "Không phải đã nói làm đơn giản một chút rồi sao?", Tô Lưu Cảnh nhỏ giọng nói. "Phong Trác Nhiên tôi đính hôn, sao có thể đơn giản được chứ?", Phong Trác Nhiên duy trì nụ cười ưu nhã, bàn tay đặt trên vai người bên cạnh, còn như có như không khẽ bóp một cái, cố ý bỏ qua ánh mắt cảnh cáo của Tô Lưu Cảnh, càn rỡ nắm eo của cô, sau đó nhận lấy hộp nhẫn vừa được nhân viên đưa lên. Một tay lấy chiếc nhẫn đính hôn ra, một chân quỳ xuống, trước mặt nhiều người lập tức cất cao giọng: "Em yêu, em có nguyện ý gả cho anh không?". Trong bầu không khí lãng mạn, trước sự chứng kiến của biết bao nhiêu ký giả, Phong Trác Nhiên quỳ gối cầu hôn khiến Tô Lưu Cảnh kinh ngạc hít vào một hơi, thật không ngờ đến, người này thế nhưng lại hành động như vậy! Đáng lẽ ra, cô nên lập tức đồng ý, vì dù sao mục đích chính của ngày hôm nay là công bố tin tức đính hôn này, nhưng khi nhìn đến vẻ mặt nửa thật nửa giả của Phong Trác Nhiên, Tô Lưu Cảnh lại ngây người không phản ứng kịp, ngay sau đó nhìn anh ta chằm chằm ý bảo người này mau chóng kết thúc. Dường như tên này đã diễn hơi lố rồi, thực sự rất đáng ăn đòn! Cuối cùng, tiếng ồn ào xôn xao của đám ký giả đã kéo Tô Lưu Cảnh về với thực tại, hoảng hốt vươn tay. . . . . . Đúng vào lúc này, đột nhiên một vị ký giả lại gào lên: "Ai kia, đó không phải là Tổng giám đốc Hình sao? Tại sao ngài ấy lại tới đây?". Một câu này lại khiến cho toàn trường nhất thời dậy sóng!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]