Lòng không có cách nào ăn, bộ dáng hoàn toàn là sủng ái, kỳ quái, thế nào trước kia anh già dặn kinh nghiệm cảm thấy muốn cô lớn thêm mấy tuổi sau đó mới nhìn như mỹ nữ, thật ra thì bây giờ nhìn lại, đã không được rồi a, mắt to, miệng nhỏ, sống mũi rất thanh tú, gương mặt trắng hồng ── anh cũng không phải là loại luyến đồng, chỉ là bộ dáng của cô bây giờ rất đẹp, nên mới muốn nhìn nhiều vài lần. . . . . . 
Bỗng nhiên, gương mặt phóng đại xuất hiện ở trước mặt anh, "Anh đang nhìn cái gì?" 
Hù dọa, không nên đột nhiên dựa vào anh gần như vậy a. 
Cô ngồi vào bên cạnh anh lúc nào mà anh không biết? 
"Anh đang nhìn cái gì?" Cô cố ý hỏi lại lần nữa. 
"Không có gì." 
"Nhưng vừa rồi anh nhìn chằm chằm vào tôi." 
"Cô ngồi đối diện tôi, tôi không nhìn cô thì nhìn người nào." Hàn Ức mang theo mỉm cười, "Lúc này tôi cũng không thể nghiêng cổ nhìn bên cạnh đi, như vậy cổ sẽ rất đau." 
Cô nhìn anh, giống như đang xác định xem anh có nói thật hay không. 
Cứ như vậy anh nhìn tôi tôi nhìn anh, nhìn thẳng vào mắt nhau mười giây sau, cô hài lòng đứng dậy, sau đó lung la lung lay trở về chỗ ngồi đối diện. 
Tư thế đi bộ kỳ quái khiến anh nhíu mày. Bộ dạng người này giống như say máy bay? 
Trong phòng cứu thương ở phi trường, thầy thuốc đã cho một ít thuốc để dùng, bọn họ lại đặc biệt dừng hơn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dau-17-tuoi/1872562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.