Chương trước
Chương sau
Tình cảnh hiện tại rất hiếm khi xảy ra, khiến cho toàn bộ các môn phái đều đứng ngồi không yên.

Mộ Vãn Linh cởi bỏ mũ áo, lộ ra dung nhan lại càng khiến người vây xem xung quanh kinh ngạc " Đây chẳng phải là tiểu thư nhà quốc công hay sao?".

" Không sai, tối qua nàng còn biểu diễn ở chợ đêm giành được hạng nhất tài nữ".

Kim Tình cắn môi, nắm chặt tay, móng tay đâm vào thịt cũng không thấy đau " Cô ta, sao lại là cô ta?".

Kinh Tình xách vạt áo chạy nhanh về nhà bao tin cho cha nương, Mộ Vãn Linh còn đang bị cấm túc lại tự ý chạy ra ngoài, không thể để cô ta gia nhập môn phái được, thứ cô ta không có được thì Mộ Vãn Linh cũng đừng hòng.

Người đại diện của Ngũ Hành Tông lên tiếng " Thì ra Mộ tiểu thư phủ quốc công, bảo sao thiên tư trác tuyệt như vậy, ta đại diện cho Ngũ Hành Tông muốn mời tiểu thư gia nhập môn phái, không cần trải qua kỳ khảo hạch, trực tiếp trở thành đệ tử nội môn".

" Điều kiện tốt như vậy, không phải môn phái nào cũng có thể làm ra, ngươi thấy sao?".

Triệu Mân phía sau lưng Lạc Tư Thần cũng đứng ra, mặc dù chưa hỏi qua ý của phía cao tầng trong môn phái, nhưng chắc chắn Linh Quan Thượng Môn sẽ không bỏ qua thiên tài như vậy, trở về nhất định sẽ được thưởng lớn.

" Ai nói ngoài các ngươi ra thì không môn phái nào có thể làm như vậy, ta đại diện cho Linh Quan Thượng Môn chiêu mộ cô nương này, điều kiện giống như Ngũ Hành Tông, còn kèm thêm có thể tùy ý lựa chọn bất kì ai trong môn phái ngươi muốn để bái làm sư phụ".

Nói xong câu này, không chỉ bên dưới ồ lên, đến cả những đại diện môn phái khác cũng không khỏi tròn mắt ra nhìn.

" Đây là cái đãi ngộ gì vậy chứ?".



Triệu Mân nói vậy nhưng trong lòng cũng hơi thấp thỏm, nàng ta không thể đại diện cho tất cả các trưởng lão được, chưa kể nếu cô nương kia có lòng tham muốn nhận môn chủ làm sư thì phải làm sao.

Đại diện của Ngũ Hành Tông cắn răng, âm thầm cho người gửi liên lạc với phía cao tầng trong môn phái xin chỉ thị.

Mộ Vãn Linh khẽ liếc qua Lạc Tư Thần vẫn ung dung như không có chuyện gì xảy ra, rồi quay qua hỏi Triệu Mân " Lời các hạ nói là thật?".

Triệu Mân trả lời chậm vài giây " Đúng vậy".

" Ta một người nhỏ bé không có chống lưng, hôm nay đánh nhờ tất cả mọi người ở đây làm chứng" Mộ Vãn Linh chắp tay với mọi người xung quanh.

Bên dưới hô lên " Được! được được".

" Vậy Mộ Vãn Linh ta đồng ý gia nhập Linh Quan Thượng Môn".

Phía bên đại diện của Ngũ Hành Tông vừa mới truyền âm xong, chưa kịp hô lên thì Mộ Vãn Linh đã quyết định xong, hắn tiếc hùi hụi vỗ bàn " Không biết bên chỗ sư phụ có chuyện gì mà lại không liên lạc được".

Lạc Tư Thần nhướn mày, y ngồi ung dung cơ bản không phải vì tin chắc Mộ Vãn Linh sẽ được Linh Quan Thượng Môn chiêu mộ, mà vì đối với y Mộ Vãn Linh gia nhập vào môn phái nào cũng không quan trọng, y chỉ muốn giúp cô bé này thoát khỏi phủ quốc công, có cơ hội để trả thù, còn lại thì phải dựa vào bản thân Mộ Vãn Linh.

Mộ Vãn Linh tiếp sau La Kiêu đứng vào hàng ngũ Linh Quan Thượng Môn. Khảo nghiệm suốt một ngày nhưng số người gia nhập vào đội ngũ bọn họ chỉ có năm người. Ngoài Mộ Vãn Linh và La Kiêu ra thì có thêm ba người khác thiên phú cũng khá nổi trội.

" Việc tiếp theo ngươi cứ xử lý, ta còn có việc phải rời đi, đừng quên việc hôm đó ở quán trọ" Lạc Tư Thần nói với Triệu Mân rồi rời đi.

Triệu Mân làm sao quên được, Lạc Tư Thần nói nàng ta trở về môn phái phải chịu phạt. Đám tân đệ tử thấy người trông có vẻ lợi hại kia rời đi, lại thấy vẻ mặt của vị nữ tiên tử này không tốt cho lắm nên biết điều im lặng không ngọ nguậy.



" Các người trở về nhà cáo biệt người thân, chuẩn bị hành lý sáng mai cùng ta tới môn phái tu luyện" Triệu Mân phất tay rời đi.

Đám người Mộ Vãn Linh nghe rõ thì cũng cùng nhau tản ra, mang theo vinh quang mà trở về nhà.

Ở một tòa lâu gần đó, Bình Hà Luận cảm thán " Xem ra phủ quốc công sắp có biến rồi".

Một lão giả ngồi đối diện hạ một quân cờ đáp " Hừ, ta đã sớm không ưa đám họ Kim kia, không phải là chuyện riêng của nhà họ không tiện nhúng tay thì ta đã sớm muốn đạp đổ cổng phủ quốc công rồi".

Bính Hà Luận hạ cờ đen " Mộ gia mới là hậu duệ canh giữ Tư Dạ Đàn, huyết mạch chắc chắn không tầm thường, Kim gia chẳng qua là tu hú chiếm tổ, rồi sẽ có ngày phải hoàn lại tất cả mà thôi".

Lạc Tư Thần trở về quán trọ, đám Tiểu Đằng Xà cũng vừa mới tỉnh dậy " Chuẩn bị hành lý, chúng ta sẽ rời khỏi đây".

" Hả" Tiểu Đằng Xà còn tiếc nuối chưa chơi chán nhưng vẫn nghe lời Lạc Tư Thần.

Trong phòng bốn người một gà, khi đi ra đã chỉ còn một người cùng một gà.

Lạc Tư Thần dảo bước ra khỏi quán trọ, chưa được bao xa thì y phát hiện có người đi theo, y cũng không để ý nhiều, phất tay một cái cả người bay lên trời rời đi.

Mộ Vãn Linh không trở về phủ quốc công mà tiếc nuối nhìn bóng Lạc Tư Thần rời xa " Chính là người đó không sai?".

Có một âm thanh trầm thấp mà chỉ có nàng ta mới nghe thấy vang lên " Đúng vậy, ngươi phải tìm cách tiếp cận được với người đó".
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.