Tại Cửu Trùng Thiên, Tiên giới.
Một nam nhân phục y giáp vàng vội vàng chạy tới Điện Tiên Môn " Bẩm Thiên Đế! Nơi Đạo Thần bế quan xảy ra động tĩnh".
Thiên Đế kinh ngạc " Thật sao? Không lẽ là sắp tỉnh lại rồi, mau, mau đi tới đó".
Sau khi Thiên Đế và Thiên Hậu rời đi tới Cổ Đạo Thần Điện để quan sát. Mặc dù bọn họ đã sống tới năm vạn năm nhưng vẫn chưa từng được một lần nhìn thấy Đạo Thần. So với Đạo Thần và Cổ Thần thì Thiên Đế và Thiên Hậu không khác những đứa trẻ mới ra đời là bao.
Tại Cổ Đạo Thần Điện, không gian bị bóp méo khiến cho xung quanh xuất hiện rất nhiều nhưng vầng hào quang, một tòa điện nguy nga tráng lệ nằm biệt lập lơ lửng ở tầng trời cao nhất, là cầu nối giữa tiên giới và thần giới.
Từ sau khi Đạo Thần bế quan và Cổ Thần biến mất thì thần giới cũng bị phong ấn lại, không biết bao giờ mới mở lại lần nữa.
Thiên Dạ ngồi ở bên trong đó xếp bằng, thân thể của y cứng đờ như một người chết. Lúc này ở trung tâm khu vực không gian bị bóp méo xuất hiện một lỗ hổng xé toạc khoảng không, linh hồn y từ đó thoát ra mà quay lại thân xác của bản thân.
Thiên Dạ từ từ mở mắt ra, một đầu tóc bạc phơ được vấn cao gọn gàng bỗng hóa thành màu đen, bạch y thêu hoa văn hoa sen phẳng phiu không một nếp nhăn.
Một luồng sức mạnh phát từ cơ thể Thiên Dạ lan ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-than-ky/2908779/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.