Rạng sáng tại Tùy gia, ánh đèn lồng đỏ vẫn còn chưa tắt chập chờn lắc lư do cơn gió lạnh lẽo trong trận mưa lớn mãi không dứt.
Tùy Khả Úy cùng đại trưởng lão và nhị trưởng lão ở trong thư phòng loay hoay trước một cái hộp vải đỏ. Bên trong đó đựng một chiếc chuông đồng đen lớn bằng tàn tay hình dáng rất kỳ lạ, là hình vuông, hoa văn trên đó cũng toàn những ký tự cổ khó hiểu.
Tùy Khả Úy thắc mắc hỏi đại trưởng lão " Ngươi chắc chắn đây là thứ đó sao?".
Đại trưởng lão nhìn cái chuông đó mà hai mắt sáng rỡ " Tất nhiên, ta từng vô tình xem được một cuốn sách cổ trong tàn tích miêu tả thứ này, đây chính là một trong những pháp bảo bị thất lạc của Ma Tôn năm xưa để lại, có thể hô mưa gọi gió, ngài xem! từ khi chúng ta ghép các mảnh vỡ về đúng hình dạng của nó thì nơi này cứ mưa không ngớt".
Đây chính là thứ Tùy Khả Úy lừa được từ chỗ Khải gia, cái chuông này vốn bị vỡ làm nhiều mảnh, bọn họ coi đây chỉ là một món đồ bỏ đi nên lão khôn khéo nói muốn lấy thứ này về làm đồ trang trí, Khải gia chủ liền đưa thứ này tới cùng với sinh lễ.
Không ai từng nhìn thấy hình dạng thật sự của nó nên dù có ghép lại cũng không ghép ra hình dạng ban đầu.
Tùy Khả Úy nhíu mày " Chỉ có hô mưa gọi gió, ta đâu phải nông dân?".
Đại trưởng lão cười lớn " Nào chỉ có như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-than-ky/2908764/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.