Lạc Tư Thần đã hiểu được toàn bộ sự việc mà Nghê Hiên kể, y đoán rằng tiên tử Thanh Lạc hẳn chính là Thanh Trúc công chúa, không ngờ tới ba người bọn họ vậy mà lại có chuyện xưa phức tạp như vậy. Lạc Tư Thần nhớ rất kĩ từng câu từng chữ Nghê Hiên đã kể, trong lời nói đã từng xuất hiện không ít lần y nhắc tới sáng tạo thần, Lạc Tư Thần nhớ lại ngày đầu tiên xuyên tới nghe ông lão kể chuyện trên phố cũng có nhắc tới thần sáng tạo nhưng cụ thể ra sao y không còn nhớ rõ nữa.
Lúc này Đông Phương Danh lại tỉnh lại, ánh mắt y khác hẳn khi nãy, nhất là khi nhìn thấy Thanh Trúc công chúa thì giống như có một tia tưởng niệm, miệng không khống chế được mà gọi một tiếng " Lục muội".
Thanh Trúc công chúa cũng đã ngờ ngợ về thân phận của bản thân trong câu chuyện kia, nhưng không ngờ nàng và tam hoàng tử Đại Bảo quốc lại là sư huynh muội, suy cho cùng nàng vẫn chưa lấy lại ký ức nên vẫn có sự nghi ngờ, không dám hoàn toàn tin tưởng vào câu chuyện kia.
Nghê Hiên đi tới trước mặt Đông Phương Danh nói " Ta đã giúp ngươi lấy lại ký ức, nếu như ngươi muốn thì ta cũng có thể giúp ngươi nhanh chóng tăng lên tu vi để trở về Nhật Nguyệt Quán, dù sao việc ngươi hy sinh chính là có công rất lớn với tiên giới".
Đông Phương Danh hạ tầm mắt, y không muốn thuyết phục bản thân rằng mọi chuyện từ trước tới giờ lại chỉ là một khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-than-ky/2908709/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.