Lại nói Thiên Ma Nữ cùng Lãnh Mộc Nhất Tôn kiếm chỉ đối phương, ngay tại thời khắc kiếm khí của song phương sắp vỡ tung thì sâu trong vườn vải đột nhiên vang lên một tiếng thét thê lương chói tai, khí tức âm trầm hung lệ thoáng chốc bao phủ cả Đường môn, theo đó một bóng người cao to khô khốc từ trong nhảy ra, bộ lông trắng bệch, mắt như hang hố, miệng phun bạch khí, không ngờ là vạn ác chi linh Cương Thi Vương!
Cương Thi Vương từng bước một nhảy tới mọi người, nơi đi qua, cành lá suy tàn, cây cỏ khô héo, ngay cả mặt đất cũng biến màu đỏ và rạn nứt.
Mọi người sợ hãi ngây ra, loại sợ hãi trong nội tâm này khó có thể hình dung.
Cương Thi Vương nhảy thẳng vào giữa mọi người, không một ai dám động, ngay cả hít thở cũng không dám. Cương Thi Vương không nhìn sang mọi người, hình như không có hứng thú với họ, chỉ là mùi máu tanh tràn ngập trong không khí khiến nó hơi nóng nảy, nhưng nó không dừng bước, vẫn nhảy thẳng tới cửa động, khi nhảy tới bên cạnh Sở Phong thì nó đột nhiên dừng lại, bởi vì nó ngửi được một hơi thở quen thuộc. Nó từng liếm qua máu của Sở Phong.
Cương Thi Vương đột nhiên xoay người lại nhìn thẳng vào Sở Phong. Sở Phong bất động, hắn biết lúc này tuyệt đối không thể động, ngay cả mồ hôi lạnh cũng không thể chảy ra. Cương Thi Vương nhìn thẳng Sở Phong, nhìn trái nhìn phải, có lẽ cho rằng mình đã nhận nhầm, liền xoay người đi, lại đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862479/chuong-672.html