Sở Phong thấy hai quỷ đói khiêng một chiếc chảo dầu lớn đi thẳng đến trước người Vô Trần, giơ chảo lên muốn ụp xuống Vô Trần! Vô Trần vẫn vẻ mặt yên tĩnh, đã nhập tĩnh.
- Cẩn thận --
Sở Phong lao tới, định bụng dùng thân mình ngăn dầu sôi đổ vào Vô Trần. Vô Trần chợt mở hai mắt và quát lên:
- Dừng lại!
Sở Phong rùng mình, vội khựng người lại.
Hai quỷ đói thoắt cái biến mất, kể cả dầu sôi cũng biến mất theo. Vô Trần vẫn bình yên tĩnh tọa.
Sở Phong kinh ngạc không hiểu. Ngụy Đích, Mộ Dung, Diệu Ngọc đều đứng lên, đều đưa ánh mắt nhìn Sở Phong, ánh mắt đó hiển nhiên đều đang oán trách cử động khinh bạc của hắn vừa rồi, nhất là Diệu Ngọc, hai má nàng còn đỏ ửng chưa phai, vừa giận vừa xấu hổ.
Sở Phong vội nói:
- Ta không phải là cố ý khinh bạc, vừa rồi tình huống nguy cấp, mọi người không thấy sao?
- Thấy cái gì?
- Đám quỷ đói tấn công các người, các người không thấy sao?
Ngụy Đích, Mộ Dung, Diệu Ngọc đồng thời lắc đầu.
Sở Phong vội nói:
- Chúng dùng than đỏ đánh các người, dùng xích sắt trói các người, dùng lửa đốt các người, còn dùng chảo dầu sôi hắt các người, lẽ nào các người không thấy?
Ngụy Đích, Mộ Dung, Diệu Ngọc lại lắc đầu, bởi vì quả thật họ không thấy.
Sở Phong khẩn trương:
- Ta thật sự không có ý khinh bạc, vừa rồi thật sự có quỷ đói tấn công các người, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862466/chuong-664.html