🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Kinh thành, khách sạn Đường môn, vợ chồng Đường Uyên còn chưa đi vào giấc ngủ, đang thương lượng khi nào thì đi, bởi vì kinh thành đã thu xếp thỏa đáng, bọn họ cũng nên trở về Thục trung.

"Soạt!"

Một cây gậy trúc xuyên cửa sổ bay vào, cắm trên xà nhà, cắm theo một tờ giấy nhỏ. Đường Uyên giật mình, liền bay lên gỡ tờ giấy xuống, trên mặt chỉ có bốn chữ: nhanh rời kinh thành!

Không có lạc khoản, nhưng Đường Uyên nhận ra bút tích, hắn lập tức thiêu hủy tờ giấy rồi nói với phu nhân:

- Phu nhân, lập tức rời khỏi kinh!

Đường phu nhân không hỏi nhiều:

- Ta đi chuẩn bị ngựa!

- Không! Ra khỏi kinh thành trước!

Vợ chồng Đường Uyên rời khỏi khách sạn, nhanh chóng chạy tới cửa thành.

Đến tối kinh thành đóng cửa thành, thường không cho phép ra vào, nhưng người có thân phận địa vị, ví như vương cung vọng tộc vẫn có đặc quyền thông hành bất cứ lúc nà, mà Đường Uyên thân là gia chủ Đường môn, lấy địa vị của Đường môn tại Thục trung, hắn muốn ra khỏi thành cũng sẽ không gặp phải sự ngăn cản nào.

Quả nhiên, binh sĩ thành vừa nhìn thấy thân phận của Đường Uyên liền mở rộng cửa cho đi, vợ chồng Đường Uyên mới ra khỏi cửa thành, binh sĩ thủ thành liền nhận được mật chỉ của hoàng thượng: cấm người của Đường môn ra khỏi thành, kẻ trái lệnh trảm! Binh sĩ thủ thành hốt hoảng, mau chóng đuổi ra ngoài thành, nhưng đã không thấy bóng dáng vợ chồng Đường Uyên đâu.

Vợ chồng Đường Uyên vừa ra cửa thành liền suốt đêm chạy về hướng Thục trung, gần như tới bình minh mới tới rừng cây đước ở phía tây ngoại thành, vừa thoáng an tâm thì "vù vù vù vù", bốn bóng người hạ xuống, chính là Tứ đại nội thị Hàn Thiết Nhận, Thuần Quang Kiếm, Khấp Huyết Đao cùng Lãnh Diễm Thích.

- Tin tức của Đường gia chủ linh thông thật! - Nói chính là Lãnh Diễm Thích.

Đường Uyên biết lai giả bất thiện, khẽ chắp tay nói:

- Không biết bốn vị nội thị có gì chỉ giáo?

Lãnh Diễm Thích nói:

- Hoàng hậu bị ám sát, chúng tôi muốn mời Đường gia chủ hồi kinh để tra rõ án này!

Đường Uyên nói:

- Hoàng hậu bị ám sát không có quan hệ tới Đường môn, bốn vị nội thị...

Lãnh Diễm Thích ngắt lời:

- Nếu Đường gia chủ muốn biện giải, xin theo chúng tôi hồi kinh tự mình giải thích với hoàng thượng!

Đường Uyên biết không có cơ hội quay về, hơn nữa Tứ đại nội thị đồng thời xuất thủ, vợ chồng họ không có khả năng chạy trốn, hắn khom người nói:

- Đường mỗ nguyện cùng bốn vị hồi kinh, chỉ là hy vọng phu nhân ta có thể trở về Thục trung!

Đường phu nhân hốt hoảng, đang muốn mở miệng thì Lãnh Diễm Thích đã lạnh lùng nói:

- Hoàng thượng có lệnh, chỉ cần là người của Đường môn thì đều không cho phép rời khỏi kinh!

Đường Uyên nhìn sang Hàn Thiết Nhận, Hàn Thiết Nhận trầm mặc chốc lát:

- Đường huynh, quân mệnh khó trái!

Đường Uyên không nói gì nữa, hắn nhìn sang phu nhân, rồi hai người đột nhiên tại chỗ xoay tròn, vô số phi đao, ám tiễn, kim tiêu, ngân đạn, còn có ám khí không gọi ra tên từ trên mình hai người bắn ra, như cuồng phong bạo vũ bắn về phía Tứ đại nội thị, chính là tuyệt kỹ nổi danh nhất của Đường môn -- Mạn Thiên Hoa Vũ!

Tứ đại nội thị tung người đều lướt tới phía sau một thân cây đước. Rừng cây này rất rậm, thân cây cũng rất to chắc, ám khí vợ chồng Đường Uyên phát ra bị bắn hết lên thân cây. Truyện Sắc Hiệp - truyentop.net

Tứ đại nội thị lướt ra, mắt đảo qua thân cây liền thầm giật mình. Thủ pháp ám khí của Đường môn quả nhiên lợi hại, trên thực tế họ cũng là kiêng kỵ chiêu Mạn Thiên Hoa Vũ này của vợ chồng Đường Uyên nên mới lựa chọn xuất thủ tại rừng đước. Bởi vì trong rừng cây rậm rạp thế này, ám khí của vợ chồng Đường Uyên sẽ bị suy giảm mạnh.

Hiện tại họ có thể yên tâm xuất thủ rồi. Bốn người đồng thời nhảy lên, bốn thanh binh khí nhắm thẳng vào vợ chồng Đường Uyên. Vợ chồng Đường Uyên không hề động, đợi Tứ đại nội thị nhảy đến điểm cao nhất, đột nhiên đồng thời xoay tròn tại chỗ, phi đao, ám tiễn, kim tiêu, ngân đạn các thứ lại một lần nữa bắn ra như cuồng phong bạo vũ.

Tứ đại nội thị thế nào cũng không ngờ được vợ chồng Đường Uyên còn có thể phát ra Mạn Thiên Hoa Vũ, trên mình một người sao có thể giấu nhiều ám khí như vậy? Tứ đại nội thị cố quay người lại, binh khí trong tay múa kín không kẽ hở, ám khí kích đụng, tia lửa văng khắp nơi.

Vợ chồng Đường Uyên nhân cơ hội này lướt ra khỏi vòng vây của Tứ đại nội thị, vội vàng chạy vội đi. Tứ đại nội thị không đợi người hạ xuống, mũi chân điểm lên cành cây rồi đuổi theo sau.

Đường Uyên nói với phu nhân:

- Bà đi trước đi!

Nói xong hắn dừng lại, xoay người lại hai tay giơ lên trên, một vốc ngân châm tóe ra từ ống tay áo.

"Leng keng leng keng!"

Tứ đại nội thị đẩy ra ngân châm, rồi hạ xuống trước người Đường Uyên. Đường Uyên giương hai tay lên, lại bắn ra một vốc ngân châm, hắn muốn lấy ngân châm giữ chân Tứ đại nội thị, nhưng đợt ngân châm thứ ba của hắn còn chưa kịp bắn ra, Lãnh Diễm Thích đã lướt tới trước mặt, mũi thích đâm thẳng vào ngực Đường Uyên. Đường Uyên muốn rút kiếm ngăn chặn nhưng đã muộn, nhưng nghe được một tiếng "keng", Hàn Thiết Nhận ngăn Lãnh Diễm Thích lại.

- Lãnh huynh, hoàng thượng muốn chúng ta bắt người, cũng không muốn chúng ta giết người!

Lãnh Diễm Thích thu thích lại, hừ lạnh một tiếng, thái dương hắn có vết máu chảy ra. Thì ra vừa rồi hai đợt Mạn Thiên Hoa Vũ của vợ chồng Đường Uyên vẫn làm y bị thương.

Bên kia, Thuần Quang Kiếm cùng Khấp Huyết Cuồng Đao cũng đã chặn Đường phu nhân lại.

Trên thực tế, từ một khắc vợ chồng Đường Uyên phát ra đợt Mạn Thiên Hoa Vũ thứ nhất mà không có được hiệu quả, họ đã không có cơ hội gì để thoát thân.

***

Thục trung, Đường môn.

Đoạn thời gian gần đây Thục trung có biến động lạ, rất nhiều cao thủ không rõ lai lịch lặng yên nhập Thục, mà rất nhiều ngành nghề của Đường môn, bao gồm thảo đường, hiệu sắt, hiệu thuốc bắc, tửu trang, phường thêu đều bị người âm thầm để ý.

Loại dấu hiệu này tự nhiên làm Đường môn cảnh giác cao độ, họ đang điều tra rốt cuộc là ai đang âm thầm rình rập Đường môn. Lúc này đột nhiên nhận được truyền tin từ Cô Tô Mộ Dung, nói kinh thành khả năng có biến cố, bảo họ cẩn thận. Ngay sau đó liền nhận được cấp tín đến từ kinh thành -- vợ chồng Đường Uyên đã bị triều đình giam giữ.

Gia chủ bị giam tự nhiên kinh động toàn bộ Đường môn, toàn bộ thúc bá tộc lão của Đường môn đều tụ tập đến đại sảnh thương nghị đối sách, chủ trì hội nghị tất nhiên là Bách Trượng Thái Quân có địa vị tôn sùng nhất.

Bởi vì trong thư tiết lộ triều đình giam vợ chồng Đường Uyên là muốn vơ vét của Đường môn một khoản, cùng với thu hồi đôi sư tử đá trước đại môn Đường gia, cho nên ý kiến của thúc bá tộc lão là lập tức bảo Đường Ngạo, Đường Chuyết mang tiền thượng kinh chuộc vợ chồng Đường Uyên về, dù sao triều đình cũng là vì tài, chỉ cần Đường Ngạo, Đường Chuyết mang tiền thượng kinh, lấy địa vị của Đường môn tại Thục trung, triều đình sẽ không gây khó dễ, về phần sư tử đá, tuyệt đối không thể đơn giản trả cho triều đình, đợi Đường Ngạo, Đường Chuyết đến kinh thành rồi, sẽ cân nhắc với triều đình sau.

Phần lớn mọi người đều tán thành phương án này, nhưng Bách Trượng Thái Quân kiên quyết không để Đường Ngạo, Đường Chuyết thượng kinh. Lý do rất đơn giản, hiện tại cách hoàng hậu bị ám sát đã gần ba tháng, mà vợ chồng Đường Uyên ở kinh thành cũng đã một khoảng thời gian, nếu như hoàng thượng muốn đối phó Đường môn thì đã sớm ra tay, không có khả năng chờ tới bây giờ mới giam giữ gia chủ Đường môn.

Thúc bá tộc lão thủy chung cho rằng để Đường Ngạo, Đường Chuyết thượng kinh gặp vợ chồng Đường Uyên rồi hãy tính, Bách Trượng Thái Quân kiên quyết không đồng ý, cho rằng sự tình không đơn giản như vậy.

Chợt có người nói:

- Tin tức này là từ khách sạn của Đường môn ở kinh thành đưa tới, chẳng lẽ Thái Quân cho rằng tin tức không đáng tin?

Người lên tiếng là một vị thúc bối của Đường môn, tên Đường Phù, thường ngày rất ít lời.

Bách Trượng Thái Quân nói:

- Cũng không phải là tin tức không đáng tin, chỉ là ngày gần đây Thục trung có biến động lạ, gần Đường môn lại có rất nhiều cao thủ âm thầm dòm ngó. Chính vào lúc này gia chủ bị bắt. Điều này rất kỳ lạ. Nếu như Ngạo nhi, Chuyết nhi rời khỏi Đường môn lúc này, sợ rằng sẽ trúng cái bẫy, vạn nhất gặp chuyện không may, Đường môn sẽ không còn người nối nghiệp!

Đường Phù nói:

- Nhưng gia chủ bị bắt, dù sao cũng phải phái người thượng kinh chuộc gia chủ về!

Thái Quân nói:

- Việc này ta tự có chủ trương!

Đường Phù hỏi tới:

- Thái Quân có chủ trương gì?

Bách Trượng Thái Quân đảo mắt qua, cảm thấy biểu hiện của Đường Phù rất khác mọi khi.

Đường Chuyết nói:

- Thái Quân, không bằng... đại ca... ở lại Đường môn, để cháu... thượng kinh!

Vô Song liền nói:

- Cháu đi cùng tam ca!

- Không được! - Thái Quân vẫn không đồng ý.

Đường Ngạo nói:

- Vậy để tam đệ ở lại Đường môn, do cháu thượng kinh!

Thái Quân chống Hàng Long trượng một cái:

- Các ngươi đều không được rời khỏi Đường môn!

Vô Song nhảy chồm lên:

- Thái Quân không cho đại ca đi, lại không cho tam ca đi, vậy để cháu đi cứu cha cùng mẫu thân!

Nói xong nàng xoay người toan đi.

Thái Quân quát lên:

- Nha đầu, hiện tại không phải là lúc hồ đồ!

Đường Chuyết liền kéo Vô Song lại.

- Tam ca...

Vô Song rưng rưng nước mắt.

Đường Phù đột nhiên nói:

- Đề nghị của Chuyết nhi không sai, Ngạo nhi ở lại Đường môn, do Chuyết nhi thượng kinh, chí ít điều tra được tình huống của gia chủ trước!

Thái Quân chống trượng:

- Ta nói không được là không được! Từ giờ trở đi, bất kỳ ai không được rời khỏi Đường môn, các ngươi không cần nhiều lời!

Đường Phù giật mình, nhìn sang các thúc bá tộc lão khác, thúc bá tộc lão khác mặc dù không quá thoả mãn với quyết định của Thái Quân, nhưng Thái Quân tại Đường môn là người đức cao vọng trọng nhất, họ cũng không dám nhiều lời.

***

Một nơi tại Thục trung, Lãnh Mộc Nhất Tôn đang đứng một mình, Phi Ưng xuất hiện ở phía sau.

- Tông chủ, gia chủ Đường môn đã bị triều đình giam giữ ở kinh thành!

Lãnh Mộc Nhất Tôn gật đầu.

Phi Ưng lại nói:

- Đường chủ của sáu phân đường đã kéo hết cao thủ của phân đường nhập Thục, bốn vị trưởng lão cũng dẫn theo Thập nhị điện chủ tới đây. Yên Thúy môn đang chờ tín hiệu của tông chủ! Tông chủ, chúng ta phải đối phó với Đường môn thế nào?

- Cắt cành lá, chặt gốc rễ của nó!

- Các đạo nhân mã đã bố trí đâu vào đấy, chúng ta có cần lập tức động thủ hay không?

- Không, trước tiên cứ đợi xem sao!

***

Thời gian ba ngày trôi qua, Đường môn để ý mật thiết đến các biến động bên ngoài, có điều rất lạ, trong ba ngày này, tất cả biến động trong Thục trung đột nhiên đình chỉ, bình tĩnh đến mức có chút không bình thường. Sau đó khâm sai đại thần của triều đình tới Đường môn, mang đến thánh chỉ của hoàng thượng.

Thánh chỉ đại khái là nói, hoàng hậu bị Lục Ngọc Phiến ám sát, Đường môn liên quan đến việc ám sát hoàng hậu, hiện tại gia chủ Đường môn đã bị giam tại kinh và chờ thẩm phán. Đường môn phải nhanh chóng phái người thượng kinh biện trần, tỏ rõ trong sạch.

Lúc gần đi khâm sai đã để lộ ra tin tức, nói hoàng thượng cũng biết Lục Ngọc Phiến là đồ giả, ám chỉ chỉ cần Đường môn mang số tiền lớn thượng kinh, lại trả đôi sư tử đá trước đại môn, liền lập tức thả vợ chồng Đường Uyên ra, không truy cứu Đường môn nữa.

Khâm sai vừa đi, các thúc bá tộc lão của Đường môn lại đề nghị thừa dịp hiện tại Thục trung đang yên bình, để Đường Ngạo, Đường Chuyết lập tức thượng kinh cứu gia chủ, nhưng Thái Quân vẫn kiên quyết không đồng ý, nghiêm lệnh bất kỳ ai không được bước ra khỏi Đường môn, các thúc bá tộc lão có hơi bất mãn, nhưng không dám cố tranh cãi.

Vô Song nhỏ giọng nói:

- Thái Quân để cháu và tam ca thượng kinh...

- Vô Song!

Thái Quân chống trượng, Vô Song liền ngậm miệng, nước mắt trào ra. Đường Chuyết liền nói:

- Vô Song, Thái Quân... làm như vậy, nhất định... có nguyên nhân!

- Tam ca, ta rất lo lắng cho cha và mẫu thân!

Vô Song một bên lau nước mắt, một bên thấp giọng nức nở.

Đường Phù nói:

- Chúng ta đã lãng phí ba ngày thời gian rồi, lẽ nào Thái Quân muốn chúng ta cứ đợi ở Đường môn, bỏ mặc sinh tử của gia chủ không để ý?

Thái Quân nói:

- Uyên nhi là con ta, lẽ nào ta không khẩn trương cho nó sao? Các ngươi không cần nhiều lời, không được ta cho phép, bất kỳ ai không được rời khỏi Đường môn!

Đường Phù nói:

- Không sai, gia chủ là con trai của Thái Quân, nhưng là gia chủ của Đường môn chúng ta. Thái Quân có thể không cứu con trai của mình, nhưng chúng ta không thể không cứu gia chủ của Đường môn!

Y vừa nói vậy, thúc bá tộc lão của Đường môn liền bị kích động. Đường Phù lại nói:

- Nếu Thái Quân không cho Ngạo nhi, Chuyết nhi thượng kinh, vậy để thúc bá tộc lão bọn tôi thượng kinh cứu gia chủ được rồi!

Hắn đang muốn xoay người lại, Thái Quân đột nhiên chống trượng:

- Đường Phù, ngươi thật to gan, dám cấu kết ma giáo!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.