Tại núi Võ Đang, Tống Tử Đô đã trở về núi. Khuya đêm nay, y còn ở trên Kim Đỉnh khổ luyện kiếm pháp. Từ khi trở về từ Hồng Sơn bảo, y liền cả ngày lẫn đêm khổ luyện Thái Hư kiếm. Y cảm giác được một chút uy hiếp đến từ Sở Phong. Từ khi Sở Phong xông vào Tàng Binh động cứu ra đệ tử các phái, lại tại Hồng Sơn bảo một kiếm cắt đứt dây treo lệnh bài minh chủ trong tay Thanh Hư, thanh danh của hắn mơ hồ đã vượt lên mình.
Y không cam lòng, cho nên y ngày đêm khổ luyện, nhưng càng khổ luyện, trong lòng y càng bực bội. Y xuất kiếm càng lúc càng nhanh, nhanh đến nỗi đã gần như hấp tấp.
- Tử Đô, kiếm pháp của ngươi rất loạn!
Không biết lúc nào, đạo nhân che mặt xuất hiện ở phía sau Tống Tử Đô.
Tống Tử Đô dừng kiếm, ổn định tâm thần rồi xoay người lại khom người với đạo nhân che mặt.
- Tiền bối!
- Tử Đô, kiếm do tâm sinh, lòng của ngươi rất loạn!
Tống Tử Đô không nói gì.
- Tử Đô, ngươi có phải cảm thấy Sở Phong đang uy hiếp ngươi!
- Tiền bối, kiếm pháp Sở Phong sử dụng, rốt cuộc có phải là Thái Cực kiếm pháp của Võ Đang ta không?
- Không sai!
- Thái Cực đã thất truyền từ lâu, sao hắn lại biết được?
- Thái Cực cũng không phải thất truyền!
- Sao? Thái Cực không có thất truyền?
- Không sai, ngay ở trên Bồng Lai phong!
- Bồng Lai phong? Đệ thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862398/chuong-631.html