Bàn Phi Phượng vùi đầu vào lòng Sở Phong, chậm rãi nhắm mắt lại. Sở Phong vừa sợ vừa vội, đúng lúc này, cái hang băng bị Sở Phong móc ra sâu gần một trượng đột nhiên truyền đến tiếng "két", như bị cái gì đâm vào. Một tia sáng rọi vào trong. Tiếp theo vài tiếng "két két", tường băng bị móc ra thành một lỗ hổng, ngay sau đó là tiếng rít gào làm đất rung núi lở, Huyết Ban báo lao vào.
Sở Phong kinh hãi, nếu như Huyết Ban báo tấn công họ, họ hoàn toàn không thể chống lại. Tuy nhiên Huyết Ban báo lại đi tới trước mặt hắn rồi nằm rạp xuống đất, còn liếm liếm tay hắn.
Sở Phong vui mừng:
- Thì ra ngươi tới cứu bọn ta.
Hắn vội vàng ôm lấy Bàn Phi Phượng chạy vào lỗ hổng của tường băng, bước vào một đoạn đường băng. Đường băng tương đương với hình thể của Huyết Ban báo, hiển nhiên là do Huyết Ban báo móc. Bò qua đoạn đường băng này, trước mắt trở nên sáng rực, đúng là cửa ra hang động.
Lại thấy ánh mặt trời, Sở Phong không kịp hưng phấn, vội vàng buông Bàn Phi Phượng xuống, một ngón tay điểm lên huyệt Nhân Trung, một ngón tay điểm lên huyệt Thiên Trì của nàng, giúp nàng thôi cung hoạt huyết.
Bàn Phi Phượng chỉ nhất thời bị lạnh ngất đi. Hiện tại được hít vào không khí trong lành, lại trải qua Sở Phong truyền khí, rất nhanh nàng liền khôi phục lại. Mở mắt thấy Sở Phong đang điểm một ngón tay lên ngực mình, nàng liền đỏ mặt quát hắn:
- Tiểu tử thối,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862396/chuong-629.html