Lại nói Sở Phong kéo công chúa, mắt đăm đăm nhìn Diệt Độ Thủ Ấn của Tát Già Diệp đánh tới, hắn không né tránh, ánh mắt thậm chí mang theo chờ mong.
- Sở đại ca! Sở đại ca!
Công chúa quá sợ hãi, liều mạng la lên bên tai Sở Phong. Thì ra tiếng tụng niệm của Tát Già Diệp rất nhỏ, công chúa không biết võ công, cho nên nàng không bị ảnh hưởng bởi tiếng niệm này. Nhưng Sở Phong lại khác, nội lực hắn thâm hậu, có thể mơ hồ nghe được, nhưng tiếng tụng niệm rất nhỏ, Sở Phong không tự chủ được ngưng thần đi nghe, nên đã bị ảnh hưởng.
Mặc cho công chúa la lên thế nào, Sở Phong vẫn vẻ mặt trông mong nhìn thủ ấn đánh tới, vẫn không nhúc nhích, trên mặt thậm chí có vẻ vui thích. Công chúa bị hắn kéo chặt, cũng không thể động, dưới tình thế cấp bách, nàng bèn cắn mạnh vào vành tai Sở Phong.
- Á--
Sở Phong đau đớn hét lên, đột nhiên bừng tỉnh, nháy mắt thấy đại thủ ấn vỗ tới trước mặt, hắn lui nhanh về phía sau, nhưng vẫn đã muộn. "Oanh!" Một tiếng nổ như sấm sét vang lên, trướng bồng bay lên tận trời, Tát Già Diệp bị chấn trượt về phía sau, chỉ dựa vào quyền trượng mới ổn định được thân thể, vẻ tường hòa trên gương mặt đã không còn.
Sở Phong bình yên vô sự, Thiên Ma Nữ không biết khi nào xuất hiện ở trước người hắn, mái tóc dài phất phơ tung bay.
- Thì ra là Thiên Ma giáo chủ! - Tát Già Diệp mở mắt ra.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862356/chuong-612.html