Ngoài cổ bảo, mọi người la lên "giết Thiên Ma Nữ". Hai mắt Thiên Ma Nữ vẫn lạnh lùng, lạnh lùng đến mức có phần khác thường. Sở Phong nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng, ôm lấy eo nàng, cười cười với nàng. Một nụ cười, đã hơn hẳn thiên ngôn vạn ngữ.
Ngoài cổ bảo mặc dù tiếng la rung trời, nhóm Mộ Dung, Ngụy Đích cũng không xoay người nhìn cái nào. Trên thực tế họ căn bản không đặt những người đó ở trong lòng. Bởi vì với nhân vật hạng hai hạng ba như vậy, ngay cả đại môn cũng không vào được, càng đừng nói đến xuất thủ với Thiên Ma Nữ. Họ lo lắng chính là Thanh Hư, nếu như Thanh Hư xuất thủ, họ chưa hẳn có thể chống được.
Trong tiếng hô của mọi người, Thanh Hư chậm rãi giơ Long Uyên kiếm lên. Trên thực tế, y cũng không muốn những kẻ đang hô đó sẽ xuất thủ, y chỉ muốn mượn thanh thế của họ để hình thành nên cục diện mình đành phải ra tay giết Thiên Ma Nữ, như vậy, chưởng môn các phái sẽ không lời nào để nói.
Tiếng hô càng lúc càng lớn, đã lên tới tột đỉnh, Thanh Hư giơ cao lệnh bài minh chủ trong tay:
- Thiên Ma Nữ tội ác tày trời, bần đạo thân là võ lâm minh chủ, theo lý nên thay trời hành đạo, trảm ác trừ ma. Ai dám cản trở, đồng tội giết!
Nói đoạn, Long Uyên kiếm tại hư không vẽ ra một vòng hình cung, mũi kiếm từ trung tâm hình cung đâm ra, nhấp nhoáng một điểm tinh quang. Kiếm thế không nhanh, chỉ thẳng, đâm thẳng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862314/chuong-594.html