Thấy Sở Phong hỏi tiếp theo đi xem cái gì, Tấn tiểu thư nói:
- Xem cây!
- Xem cây? - Sở Phong khó hiểu.
Lan Đình lại nói:
- Chẳng lẽ là Chu bách Tùy hòe.
- Đúng vậy!
Sở Phong hỏi:
- Chu bách Tùy hòe là gì?
Phi Phượng nói:
- Dốt! Chu bách Tùy hòe ở đây tất nhiên là cây bách của triều Chu, cây hòe của triều Tùy rồi.
Sở Phong lặng lẽ quay đầu hỏi công chúa:
- Có phải như vậy không?
Công chúa mím môi gật đầu.
Phi Phượng nói:
- Công chúa không có ngu như ngươi đâu!
Sở Phong nói:
- Này! Phi Phượng, muội đừng có lúc nào cũng châm chích ta có được không?
- Không đấy! Ta thích!
- Muội thích à? Muội là con ong vò vẽ!
- Ngươi nói cái gì?
- Ta nói muội là con ong vò vẽ, chỉ có ong vò vẽ mới thích đi chích người!
- Tiểu tử thối! Ngươi dám nói ta là ong vò vẽ, xem ta có đâm ngươi thành tổ ong vò vẽ không!
- Được! Đến đây, ai sợ ai!
Hai người vừa quậy, vừa theo Tấn tiểu thư đi tới bên trái Nữ Lang từ.
Chỉ thấy cổ thụ che trời, sum xuê xanh tốt, trong đó có một cây bách cong xuống mặt đất, tựa như cự long đang nằm trên đất. Thân cây thô chắc, sáu bảy người mới có thể ôm hết.
- Đây là cây Chu bách sao? - Sở Phong hỏi.
Tấn tiểu thư gật đầu:
- Lại còn gọi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862213/chuong-541.html