Sở Phong hỏi Vương Nguyên dự định sẽ phục mệnh với triều đình thế nào, Vương Nguyên nói:
- Ta chỉ tận mắt thấy đại quân Hung Nô đón đi công chúa, việc sau đó ta hoàn toàn không biết gì cả!
Công chúa đứng lên, hướng về Vương Nguyên cúi người thật sâu:
- Đa tạ Vương đại nhân!
Điều này khiến Vương Nguyên sợ quá vội muốn quỳ xuống hồi lễ, công chúa liền nâng hắn dậy, nói:
- Vương đại nhân, hôm nay ta đã không còn là công chúa, đại nhân không cần đa lễ nữa!
Sở Phong cũng đứng lên, hướng về Vương Nguyên vái một cái:
- Vương đại nhân xin nhận một lạy của tại hạ!
Vương Nguyên vội đáp lễ:
- Sở tướng quân một đường liều mình bảo vệ, lại giải quyết một nỗi lòng cho hạ quan, vốn Sở tướng quân nên nhận của hạ quan một lạy!
Nói xong cũng hướng về Sở Phong vái một cái.
Phi Phượng cười nói:
- Mọi người cứ bái tới bái lui, không thấy phiền hay sao!
Sở Phong cười nói:
- Không biết triều đình có truy xét việc của công chúa hay không?
Vương Nguyên nói:
- Việc này thì Sở tướng quân có thể yên tâm! Án theo luật lệ của triều đình, công chúa xuất giá ngoại tộc thì không còn là người của Đông Thổ nữa, việc sinh tử không hỏi đến. Huống hồ triều đình chỉ quan tâm Hung Nô có lui quân hay không thôi, về phần công chúa thân ở phương nào, triều đình căn bản sẽ không để ở trong lòng!
Sở Phong thầm đau lòng, không khỏi nhìn sang công chúa. Đúng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2862007/chuong-455.html