Sở Phong cũng không dám đuổi theo, trở về bên cạnh xe ngựa và hỏi:
- Công chúa có bị hoảng sợ không?
- Ta... ta không sao, Sở tướng quân, tên sát thủ kia đã đi chưa?
Giọng điệu công chúa đầy bất an, hiển nhiên liên tiếp hai lần bị tập kích đã khiến cho nàng chưa hết kinh hồn, nàng còn tưởng rằng lần tập kích này chính là tên sát thủ lần đầu tiên.
Sở Phong cũng không giải thích, chỉ nói:
- Công chúa yên tâm, hắn không dám trở lại nữa đâu!
Vương Nguyên hoảng hốt đi tới, đang muốn quỳ xuống đất thỉnh tội với công chúa thì Sở Phong đã nói ngay:
- Công chúa rất tốt, đại nhân không cần tự trách, không cần tự trách!
Lần này Sở Phong đã khiến Vương Nguyên hơi xấu hổ, đứng ở cạnh xe ngựa quỳ cũng không phải mà không quỳ cũng không phải, không biết nên làm như thế nào cho phải.
"Hích hích" Bên trong thùng xe truyền ra tiếng cười khẽ của công chúa, tiếp theo nói:
- Vương đại nhân, ta không sao, hoàn toàn nhờ có Sở tướng quân liều mạng bảo vệ!
- Công chúa không có việc gì là tốt rồi, cũng may có Sở tướng quân một đường hộ giá!
Lúc này Vương Nguyên mới lui đi.
Hoa Kinh, Hoa Tuấn nói:
- Sở huynh, kẻ vừa rồi hình như là Đông Doanh sát thủ?
Sở Phong gật đầu:
- Là sát thủ của Thần Phong môn!
- Thần Phong môn?
Hoa Tuấn kinh ngạc:
- Trước đây có đại thần triều đình liên tiếp bị ám sát, đều là một đao cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861883/chuong-388.html