Hai người trở lại Phượng Lâm các, Phượng tỷ đã đón ở ngoài, cười hỏi:
- Thế nào, đi chơi có vui không?
Sở Phong vẻ mặt đau khổ nói:
- Lan muội của cô đâu phải là đi dạo, cô ấy tha tôi đi một vòng quanh Vân Trung, đến từng hiệu thuốc để hỏi Long Câu Thảo gì gì đó, chỉ khổ người ngốc như ta phải theo cả ngày, hôm nay thu hoạch lớn nhất chính là biết Vân Trung có nhiều hiệu thuốc như vậy, những ba mươi tám hiệu cơ đấy!
Phượng tỷ liếc mắt nhìn Sở Phong, lại nhìn về phía Lan Đình:
- Ôi! Người tốt luôn phải khổ, lại có người không thèm cảm kích nữa chứ!
Sở Phong cảm thấy những lời này của Phượng tỷ là nói cho hắn nghe, nhất thời không hiểu ra làm sao, Lan Đình vội vàng nói:
- Phượng tỷ mau chuẩn bị chút đồ ăn, bụng Sở công tử lại không chịu được rồi!
Phượng tỷ cười nói:
- Đã sớm chuẩn bị xong rồi, đi theo ta!
Hai người theo Phượng tỷ lên tầng cao nhất Nghênh Phượng Đình, tiệc rươu quả là đã được chuẩn bị xong.
Trong bữa tiệc, Phượng tỷ hỏi:
- Lan muội định ở lại Vân Trung mấy ngày?
Lan Đình nói:
- Ta... định sáng sớm ngày mai vào kinh thành!
- A?
Phượng tỷ ngạc nhiên.
Sở Phong cũng ngạc nhiên:
- Y Tử, cô vội vã vào kinh chẳng lẽ là vì Long Câu Thảo?
Lan Đình cười:
- Ta nghe nói kinh thành là nơi náo nhiệt nhất thiên hạ, ta còn chưa tới đó, cho nên muốn vào kinh để mở rộng tầm mắt!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861796/chuong-347.html