Mộ Dung dẫn theo Liễu Diệp ngày đêm chạy về Cô Tô, việc đầu tiên là tìm đến phòng thêu của Tô Thanh Vi trong mười hai thêu trang. Tô Thanh Vi đã đứng đợi từ trước, mắt vẫn còn đỏ hoe, chắc là lại vừa mới khóc vì "Hồi Loan Tàng Anh".
Liễu Diệp thấy hai mắt Tô Thanh Vi sưng đỏ, vội hỏi:
- Tô tỷ tỷ, tỷ làm sao vậy?
Tô Thanh Vi gượng cười:
- Không có gì, công tử mời!
Mộ Dung đi vào khuê phòng, hỏi:
- Tô cô nương, "Hồi Loan Tàng Anh" bị mất lúc nào?
Tô Thanh Vi nói:
- Sau khi ta vừa thêu xong châm cuối cùng liền cất đi, nhưng ngày hôm sau đã không tìm thấy nữa!
- Có ai biết cô thêu xong "Hồi Loan Tàng Anh" không?
- Không có ai biết, vì chỉ có mình ta thêu "Hồi Loan Tàng Anh" thôi!
- Vậy trước đó đã có ai thấy "Hồi Loan Tàng Anh" chưa?
- Có rồi... tỷ muội trong mười hai thêu trang đều đã xem qua, An quản gia cũng đã xem qua vài lần!
- Người cuối cùng nhìn thấy "Hồi Loan Tàng Anh" là ai?
Mộ Dung lại hỏi.
- Là Văn nhi, nó mang trà cho ta nên cũng biết, lúc đó ta cũng vừa mới thêu xong châm cuối cùng!
- Nó biết "Hồi Loan Tàng Anh" cất ở đâu không?
- Biết, lúc đó ta đã đưa "Hồi Loan Tàng Anh" cho nó cất đi!
Mộ Dung hơi trầm tư:
- Liễu Diệp, em đi bảo Văn nhi mang một ly trà cho Tô cô nương!
Liễu Diệp đi ra ngoài, Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861790/chuong-344.html