Bên trong Tam Tinh tế điện, Tát Già Diệp giơ lên tay trái đang đè xuống đỉnh đầu Sở Phong!
- Chậm đã!
Lan Đình vội la lên.
- Hử?
Tát Già Diệp dừng tay lại.
- Đại sư là người trong phật môn, vì sao lại tùy tiện sát sinh?
- Vô lượng thọ phật! Hắn nghiệp chướng nặng nề, ta đang độ hắn lên Tây Thiên, miễn cho hắn thoát khỏi nỗi khổ luân hồi!
- Đại sư, Phật tổ cũng phải trải qua vô số kiếp nạn mới đắc chứng thành phật, đại sư sao lại có thể tuỳ tiện độ hóa người khác như thế?
- Vô lượng thọ phật! Hắn ngu muội vô tri, làm hại chúng sinh, ta không độ hắn thì hắn sẽ tiếp tục tạo nghiệp, vĩnh viễn không thể thoát khỏi nổi khổ luân hồi! Ta độ cho hắn cũng là độ cho chúng sinh!
- Đại sư! Ta nghe nói 'Phật không độ người người tự độ', vị công tử này có kiếp số của công tử này, chúng sinh có kiếp số của chúng sinh, đại sư sao lại có thể cưỡng ép độ cho người ta được?
Tát Già Diệp nhìn đánh giá Lan Đình một hồi:
- Cô muốn cứu hắn?
Lan Đình khom người nói:
- Xin đại sư mở lòng từ bi!
- Được! Nếu như cô phá giải được bí mật của quyền trượng thì ta sẽ thả hắn ra!
Lan Đình ngẩn người:
- Giải thế nào?
- Dùng máu của cô!
- Hả?
Lan Đình hoảng sợ.
Sở Phong vội la lên:
- Không được, Y Tử cô nương, cho dù giải được bí mật quyền trượng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861750/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.