Hai người đi vào vườn Phi Tử, vòng qua vòng lại một hồi cuối cùng Mộ Dung cũng dẫn đến nơi có cửa động, Sở Phong hưng phấn nói:
- Ta biết đại ca sẽ không làm cho ta thất vọng mà!
Mộ Dung không khỏi mỉm cười, kỳ thực đối với hang động này hắn cũng rất hiếu kỳ.
Hai người đi vào cửa động, án theo phương pháp đi vòng tròn quẹo trái quẹo phải, càng đi càng vào sâu hơn, khắp nơi tối đen như mực không hề có tiếng động nào, hai người cũng chỉ nghe được tiếng hít thở cùng tiếng bước chân của bản thân mình.
Sở Phong chợt cảm thấy tay trái bị nắm chặt, thì ra Mộ Dung đang nắm lấy tay mình, Sở Phong cười nói:
- Mộ Dung đại ca, không phải là huynh sợ đấy chứ?
- Ta... ta nghĩ ngươi sợ thôi!
Mộ Dung nói quanh co một câu, nhưng vẫn không có buông tay ra.
Hai người rốt cuộc đi tới chỗ sâu nhất sơn động thì đột nhiên nhìn thấy một người đang quỳ trên mặt đất, trước mặt người đó còn là một bộ hài cốt!
- Thái quân?
Hai người đồng thời giật mình gọi.
Người quỳ gối trước hài cốt chính là Thái quân!
Thái quân đứng lên, có phần ngoài ý muốn khi thấy Sở Phong và Mộ Dung, tiếp theo thấy Sở Phong cầm trên tay là một quyển sách, mới nói:
- Là nha đầu Vô Song đưa cho cậu phải không?
Sở Phong gật đầu, nói:
- Thái quân, bà đang...
- Cái sơn động này là do tổ tiên Đường Cơ Trữ tạo ra!
- Vậy bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861733/chuong-316.html