Sở Phong cười nói:
- Một kiếm đó của Diệu Ngọc vốn chưa đâm trúng tim ta!
- A? Vậy đâm trúng ở đâu?
Thất tử vô cùng kinh ngạc.
Sở Phong dùng khuỷu tay kẹp vào nách nói:
- Bị ta kẹp vào nách!
- Sao có thể như thế được? Sư phụ nói một kiếm đó đã xuyên tim rồi mà?
Diệu Châu không tin, mấy người còn lại cũng tỏ ra không tin được.
- Các cô muốn biết vì sao hả?
Sở Phong giả vờ thần bí, nén giọng nói:
- Đó là do sư phụ của các cô nhìn nhầm thôi!
Nga Mi thất tử cười rộ lên:
- Công tử đừng nói bậy, sư phụ chúng tôi sao lại nhìn nhầm được?
Diệu Châu hỏi:
- Sở công tử, Diệu Tâm làm sao lại bị điểm huyệt, lại còn gặp được công tử nữa?
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Ta tưởng các cô hỏi Diệu Tâm rồi?
Diệu Châu nói:
- Nó không chịu nói!
Mấy người thấy vậy cũng tranh nhau hỏi Sở Phong, Sở Phong nhìn sang thấy khuôn mặt xinh xắn của Diệu Tâm đang đỏ lên, bèn nói đại:
- Tên đại lạt ma kia cho rằng Diệu Tâm có duyên với Phật, muốn quy y Tạng mật nên đã điểm huyệt đạo của Diệu Tâm, đúng lúc đó ta xuất hiện, thấy thế liền hét lớn một tiếng, tên đại lạt ma kia sợ quá cong đít bỏ chạy.
- Chính là tên Tát Già Diệp đó hả?
- Đúng, chính là hắn!
Diệu Châu không tin:
- Tên Tát Già Diệp kia lợi hại như vậy, sao lại bị công tử hét cho chạy cong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861717/chuong-308.html