Sở Phong gãi gãi đầu, hỏi:
- Vì sao?
Vô Song quay đầu hỏi Lan Đình:
- Tài học của Thượng Quan tỷ tỷ là nhất, chắc chắn sẽ biết!
Lan Đình khẽ cười nói:
- 'Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu, vô nhân tri thị lệ chi lai', chắc là nó có quan hệ với câu thơ này rồi.
Vô Song vỗ tay nói:
- Vẫn là Thượng Quan tỷ tỷ thông minh. Đại mỹ nhân Dương Quý Phi của Đường triều thích nhất là ăn vải, còn là vải Phù Lăng của chúng ta nữa. Nghe Thái quân nói, Đường triều năm Thiên Bảo, bởi vì Dương Quý Phi thích ăn vải, Đường Huyền Tông vì giữ cho vải tươi không đổi hương vị, nên đặc biệt mở một dịch trạm từ Phù Châu tới Trường An, hạn trong ba ngày phải vận chuyển vải từ Phù Châu tới được Trường An. Năm đó vải đưa đến Trường An chính là được hái từ khu vườn này của Đường môn chúng ta, Đường Huyền Tông còn tự thân ngự bút viết tấm biển 'Phi tử viên', dùng ngự xa đưa tới Đường môn.
- Ồh, chính là tấm biển ngọc thạch treo trên cổng vòm kia đó sao?
- Đúng vậy!
- A! Không ngờ chữ của Đường Huyền Tông cũng khá lắm, so với ta cũng tàm tạm thôi, không tệ, không tệ!
Lan Đình nhịn không được bật cười "Hích hích", Sở Phong lại nói:
- Nói như vậy, ở đây còn là lâm viên của hoàng gia, vườn vải ngự thiện? À mà chờ cho vải kết quả, bất kể thế nào ta cũng phải trở lại nếm thử loại vải ngự thiện xem thế nào, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861652/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.