Sau khi Sở Phong và Lan Đình xem bệnh cho bách tính ở Trường An xong mới tìm quán trọ qua một đêm. Sáng sớm ngày hôm sau, Sở Phong còn đang trong giấc mộng thì mơ hồ nghe được tiếng đập cửa rất nhỏ "Cộc cộc" vang lên, vội vàng bật dậy, biết nhất định là Lan Đình gõ cửa gọi mình thức dậy, mấy ngày nay sáng nào Lan Đình cũng phải gọi hắn thức dậy, hắn cũng thấy xấu hổ.
Sở Phong vội vàng hấp tấp mặc vào trường sam, xỏ lại giày, ai ngờ càng gấp thì đôi giày dường như càng khó xỏ, cuối cùng cũng miễn cưỡng nhét được hai chân vào rồi lật đật chạy ra mở cửa:
- Y Tử cô nương, sáng sớm ta đã dậy rồi!
Lan Đình quả nhiên đứng ngoài cửa, nàng quan sát Sở Phong từ trên xuống dưới, nhịn không được bật cười "Hích hích". Sở Phong cúi đầu, vừa nhìn cũng không chịu đựng bật cười, thì ra mình do hấp tấp nên nhất thời xỏ ngược giày, chân trái thì đeo giày phải, chân phải thì đeo giày trái, thảo nào vừa rồi ra sức mãi mới miễn cưỡng nhét chân vào được.
Sở Phong nhếch nhếch mũi chân lên, cười hỏi:
- Thế nào? Xem có đẹp không hả?
Lan Đình cười nói:
- Đẹp! Tốt nhất công tử cứ xỏ như vậy đi!
Sở Phong vốn đang muốn đổi lại giày vừa nghe như thế thì nói:
- Hì hì, ta cũng đang có ý này, xem ra ta và Y Tử cô nương nhất định còn tâm ý tương thông nữa đấy!
Lan Đình cũng đã quen hắn thường xuyên cợt nhả như vậy, bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861642/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.