Tại một sơn động ở Trượng Nhân phong trên núi Thanh Thành, một thân ảnh lướt ra ngoài, hai mắt tỏa ra tinh quang bốn phía, vẻ mặt kiêu căng, là Thanh Bình Quân, y giơ lên tay phải, ngón cái chậm rãi cụp vào lòng bàn tay, bàn tay bỗng nổi lên một tầng thanh quang, tiếp theo chém một nhát về bên cạnh, "Bá!" một khối nham thạch vậy mà thoáng cái bị chưởng phong của y chém làm đôi!
Xem ra tay phải của y không chỉ không bị phế bỏ, hơn nữa công lực đã lại càng tiến thêm một tầng
- Ha ha ha ha! Thiên Ma Nữ! Ta sẽ nhớ kỹ mái tóc đó của ngươi!
Nói rồi bàn tay vạch một cái, "Cheng" xuất ra một đạo thanh phong chém lên tảng đá, lưu lại một vết cắt thật sâu.
Hắn cười đến điên cuồng, tiếng cười bỗng khựng lại rồi chậm rãi xoay người đối mặt với sơn động, hơi khom người nói:
- Đa tạ sư trượng xuất thủ thi cứu!
- Bình Quân, ngươi hãy tự mà lo lấy thân!
- Đệ tử biết! Sư trượng, đệ tử ở trong động đã nhiều ngày, cha nhất định sẽ rất lo lắng, đệ tử đi thỉnh an cha trước đây!
Thanh Bình Quân thân hình lóe lên rồi rời khỏi sơn động, mà từ sơn động khẽ truyền ra một tiếng thở dài.
Thanh Bình Quân cũng không có đi Thượng Thanh Cung tìm phụ thân y mà trực tiếp hạ sơn, đi thẳng tới một sơn cốc, trong sơn cốc có một căn nhà, có một đôi phu phụ tiều phu đang ở đó.
Thanh Bình Quân trực tiếp đi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861637/chuong-271.html