- Tiền bối! Tứ đại trưởng lão của Ma Thần Tông quả nhiên đã giết chết Sở Phong!
Trên núi Võ Đang, Tống Tử Đô đang đứng cùng với đạo nhân che mặt. Đạo nhân che mặt thở dài một hơi rồi nói:
- Rốt cuộc hắn cũng chết, Tử Đô, từ nay về sau không còn người nào có thể ngăn trở ngươi lên ngôi vị minh chủ nữa!
Tống Tử Đô nhướng mày:
- Tiền bối, nhưng đệ tử lại hy vọng Sở Phong không chết!
- Hả?
- Ta muốn hắn tận mắt thấy khoảnh khắc lúc ta bước lên ngôi vị võ lâm minh chủ!
- Tử Đô, đừng có nghĩ vẩn vơ nữa, hiện nay Sở Phong đã chết, mười sáu lộ võ lâm Quan Đông cũng đã rơi vào tay Ma Thần Tông, ta nghĩ bước tiếp theo của Ma Thần Tông nhất định là muốn ra tay với các đại môn phái, chỉ cần bọn họ ra tay với các đại môn phái, lúc đó chính là thời cơ tốt để cho ngươi hiệu lệnh thiên hạ!
- Đệ tử đã hiểu!
***
Trong một gian phòng ở Mộ Dung sơn trang, Mộ Dung đang quỳ gối bên cạnh phụ thân, đầu gối vào lòng phụ thân, nhưng Mộ Dung Trực Đoan vẫn mở to mắt, người đờ ra như khúc gỗ.
- Cha! Sở Phong đã chết rồi!
Mộ Dung nhẹ nhàng nói một câu.
Mộ Dung Trực Đoan đờ đẫn nhìn Mộ Dung, không có lấy một chút phản ứng.
Mộ Dung lẩm bẩm nói:
- Con sớm đã bảo hắn rời khỏi giang hồ, hắn là người rất ngây thơ, rất ngốc nghếch, vốn dĩ hắn không nên bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861630/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.