Trở lại phía trước khoang thuyền, Sở Phong len lén nhìn sang phía Thiên Ma Nữ, thấy trên mặt nàng vẫn còn hơi hồng, nhưng hình như đang né tránh ánh mắt của mình, dáng vẻ xấu hổ càng thêm tuyệt mỹ.
Ngụy Đích vừa nhìn thấy bộ dạng hai người, đã đoán được chín phần mười, cũng chỉ im lặng không nói.
Thuyền gia dọn xong cơm nước, đang chuẩn bị quay trở lại phía sau, chợt nghe Sở Phong nói:
- Khổ cực cho lão thuyền gia rồi!
Thuyền gia nghe vậy kinh ngạc, cười bồi nói:
- Công tử khách khí rồi! Ba vị không tính toán chuyện cơm nước trên thuyển đơn sơ đã là tốt lắm rồi!
Sở Phong cười cười, nói:
- Lão thuyền gia, thuyền này cũng lớn, vì sao không mang theo vợ con cùng đi?
Thuyền gia vừa nghe Sở Phong nói thế, hai mắt tức thì không nén nổi dòng nước mắt chua xót.
Sở Phong ngạc nhiên nói:
- Lão thuyền gia, có chuyện gì vậy?
Thuyền gia nói:
- Công tử có điều không biết, người bạn già của lão đã qua đời, còn duy nhất đứa con gái cũng… cũng…
Nói đến đây thì nước mắt đã rớt xuống sàn thuyền .
Sở Phong vội hỏi:
- Có chuyện gì vậy?
Thuyền gia cố nén nước mắt, nói:
- Ta nói ra, chỉ làm mất hứng thú du ngoạn của ba vị, vẫn là…
Sở Phong nói:
- Thuyền gia, lão cứ nói thẳng là được rồi! Con gái của lão làm sao vậy?
Thuyền gia im lặng một lúc, nói:
- Nó đã bị bắt đi!
- Hả!
Sở Phong ngạc nhiên nhìn thuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861561/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.