Thiên Sơn nằm phía tây bắc Đông Thổ, trải dài mấy nghìn dặm, quanh năm tuyết đọng, cho nên còn có tên gọi là Tuyết sơn. Trên ngọn Thác Mộc Nhĩ, ngọn núi cao nhất Thiên Sơn, có một tòa thần điện cổ xưa, thần điện được xây nên bởi những tảng đá vô cùng to lớn, đứng sừng sững trên đỉnh núi, nguy nga đồ sộ!
Một thân ảnh xuất hiện trước thần điện, một thân Kim phượng phục năm màu, tóc kết Phi thiên bàn phượng kế, tay cầm Kim Anh Bàn Phượng thương, phong tư yểu điệu, thần uy lẫm lẫm, chính là Bàn Phi Phượng!
Nàng bước vào thần điện, không gian trong thần điện vô cùng rộng rãi thoáng đãng, lộ ra khí tức thần bí cổ xưa. Nàng đi một mạch tới chỗ sâu nhất của thần điện, nàng đột nhiên phát hiện, ở chỗ sâu nhất trong thần điện lại tràn ngập một cỗ khí tức quỷ dị âm trầm
Bàn Phi Phượng trong lòng cả kinh: không thể như vậy được! Thần điện thần thánh trang nghiêm sao lại tràn ngập khí tức quỷ dị âm trầm thế này?
Ở chỗ sâu nhất trong thần điện có bốn pho tượng thần, bốn pho tượng thần này đều có ở đây từ rất xa xưa, dường như nó đã sừng sững đứng ở đây từ lúc thần điện được hình thành.
Bốn pho tượng thần đứng thẳng ở hai bên, mặt hướng về phía một tế đài, tế đài này cũng rất cổ xưa, nhưng trên đó đang cháy một ngọn lửa, ngọn lửa cũng tỏa ra khí tức rất xa xưa, dường như nó đã cháy từ ngàn xưa đến nay vậy. Nguồn: truyentop.net
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-dao-kinh-phong/2861551/chuong-228.html